Nghe hai mẹ con nói, mọi người đều rối loạn.
Dì Phương ngây ngốc, đây là chuyện gì xảy ra, quay đầu nhìn lại: này, hình như lão già nhà mình không sùi bọt mép nữa.
“Chờ một chút, chờ một chút, lão già nhà tôi hình như sắp tỉnh rồi.
” Dì Phương nói.
Hiện trường lúc này đang hỗn loạn, dường như không ai nghe thấy dì Phương nói.
Ngoại trừ Tạ Uyển Doanh luôn nhìn chằm chằm vào tim bệnh nhân, theo dõi nhịp tim.
“Cái gì tỉnh rồi? Bây giờ ông ấy cần phải ép tim, bà mau tránh ra, để con gái tôi là bác sĩ cứu ông ấy.
” Bà Lâm gấp đến độ hét lên với dì Phương.
Tôn Dung Phương thật sự nhìn không nổi nữa, khuyên nhủ hai mẹ con: “Các người có thể ngừng gây rối được không?”“Cái gì mà gây rối? Con gái bà không phải là bác sĩ, con gái bà là ai!” Bà Lâm quay người phất tay với Tôn Dung Phương.
Thật là, hai mẹ con nhà này.
Tôn Dung Phương trợn trắng mắt.
“Toàn bộ dừng lại.
” Trong sự hỗn loạn của đám đông, nhân viên tàu phải hét to lên: “Có một bác sĩ chuyên nghiệp ở đây.
”Bác sĩ chuyên nghiệp đang đến? Hai mẹ con nhà họ Lâm không thể không quay đầu lại: “Bác sĩ chuyên khoa nào?”Đứng bên cạnh nhân viên phục vụ, một người đàn ông trung niên nhã nhặn đỡ cặp kính, tự giới thiệu: “Tôi là trưởng khoa phẫu thuật tiết niệu của bệnh viện Tuyên Ngũ, tôi họ Ngô.
”Trưởng khoa Ngô ở bệnh viện lớn! Bà Lâm vừa hưng phấn vừa cao hứng, dùng sức nháy mắt với con gái: “Là bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946113/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.