“Con hồ đồ sao?” Ông ngoại Tôn thực sự tức giận trước lời nói của con rể, mắng bố Tạ tớ nỗi máu chó đầy đầu: “Doanh Doanh được hạng nhất, không đi học trường đứng đầu cả nước, còn muốn cho con bé đi học cái trường gì? Con đang nghĩ cái gì hả!”Tạ Trường Vinh bị bố vợ chất vấn những gì mình định làm, lắp bắp nói: “Là trong nhà không có điều kiện cung cấp cho con bé đi học trường y, ba à, sư phạm có phụ cấp, không cần chúng ta đóng tiền.
Con và ba con đã nghe ngóng rồi.”“Học phí của Doanh Doanh ba sẽ đóng, không cho phép con để con bé đi học trường khác!” Ông ngoại Tôn thực sực tức giận, cúp máy của con rể.“Tôi không quan tâm, Doanh Doanh muốn đi làm bác sĩ, tôi sẽ đóng học phí cho con bé.” Tôn Dung Phương thực sự tức giận, giậm chân rời đi.Năm 1996, không có khoản vay cho sinh viên, những gia đình bình thường rất khó để cung cấp chi phí cho một sinh viên đi học đại học, tuy nhiên chỉ cần con gái thi đậu, Tôn Dung Phương cho rằng đó không phải vấn đề lớn.
Trong nhà nhiều năm như vậy vì vấn đề học tập của hai đứa bé, chí phí đếm không hết đều có thể chịu đựng nổi.
Có lý do gì mà không cung cấp nổi cho con gái đi học trường y.
Chồng mình tính toán gì bà rất rõ ràng, tuyệt đối bè sẽ không đồng ý.Thấy vợ từ chối, Tạ Trường Vinh bước đến cửa phòng con gái nói: “Nếu con thực sự muốn học, hãy đến trường sư phạm, rõ chưa? Ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946099/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.