Chương trước
Chương sau
Diệp Định Quốc xấu hổ cười và nhường chỗ.

Mấy năm nay, đừng nói người dân trong thôn, đến cả lãnh đạo của khu vực này cũng phải nể mặt ông ta đôi phần.

Nhưng đối mặt với một ông già cổ hủ như thế này thì dù bạn có quyền thế đến mấy cũng chẳng làm gì được.

Thư ký Lưu bưng nước trà vào, hiệu trưởng Giả xua tay nói không khát, ông ta còn muốn để dành bụng uống canh thịt viên.

Tô Ứng Dân kéo Diệp Chiêu đến giới thiệu:

"Đây chính là con bé học trò mà tôi đã kể cho ngài nghe rồi ấy, bị bệnh nên không kịp thi đại học, hộ khẩu của con bé ở đây, đang nghĩ không biết có thể đến trung học Dục Tân học lại được không?"

Hiệu trưởng Giả không ngước mắt nhìn Diệp Chiêu, ông ta đeo cặp kính lão đeo trên cổ, đang chăm chú đọc cuốn sách hướng dẫn đồ chơi bằng tiếng Anh để trên bàn.

Ông ta dùng tiếng phổ thông lơ lớ hỏi Tô Ứng Dân: "Thi đại học được bao nhiêu điểm?"

Ông lão này hoàn toàn không nghe lời Tô Ứng Dân vừa nói, làm Tô Ứng Dân phải giải thích một lần nữa:

"Không tham gia kỳ thi đại học, không có thành tích thi tốt nghiệp. Có điều con bé này rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện."

Diệp Định Quốc vì bị hiệu trưởng Giả làm lơ, vả lại ông ta vốn không quan tâm tới việc học hành của Diệp Chiêu nên chỉ ngồi một bên không nói năng gì.

Hiệu trưởng Giả dùng sách hướng dẫn khẽ phủi tay áo: "À, vậy thì không quan trọng. Học bên khoa học xã hội hay tự nhiên?"



"Xã hội nhỉ, phải không?" Tô Ứng Dân quay sang nhìn Diệp Chiêu.

Diệp Chiêu đang định lắc đầu, chợt nhớ ra nguyên thân đúng là học bên xã hội, nên cô khẽ gật đầu.

"Tuần tới, các người đi tìm chủ nhiệm Lương, tham gia thi đầu vào, để xem xếp vào lớp thường hay lớp chọn."

Có lời nói của hiệu trưởng thì dễ rồi.

Diệp Định Quốc thở dài một hơi, cười như tự giễu: "Thành tích không tốt, chỉ có thể đi lớp thường mà thôi."

Thật ra Diệp Chiêu đi lớp nào cũng được, cô vốn theo khối khoa học tự nhiên, nhưng không phải là không học các môn khối xã hội được.

Quan trọng là Bạch Lộ học cái gì, dù sao cô muốn thi đua thành tích ở kỳ thi tốt nghiệp trung học với Bạch Lộ, không cùng khối thì không được.

"Bạch Lộ là theo khối xã hội hay là tự nhiên?"

Cô vừa hỏi câu này là lập tức đốt cháy ngọn lửa giận trong lòng Diệp Định Quốc.

Nhưng có hiệu trưởng Giả ở đây nên ông ta không tiện cáu gắt, chỉ nhẹ giọng trách mắng: "Mày lo mà học cho tốt đi đã!"

Diệp Chiêu không hề dao động, hoàn toàn ko để ý ba mình: "Chắc hẳn cậu ta chắc hẳn học khối tự nhiên? Con cũng chọn khối này."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.