Sau bữa trưa, Diệp Chiêu định đi tìm bà Lương thu gom đồng nát hỏi thăm tin tức của những thanh niên trí thức năm đó, tiện thể bán mấy thứ đồ ve chai các cô vụng trộm giấu trước đó.
Cô dắt em gái xuống dưới với chiếc túi bạt rách nát.
Vừa đi đến góc cầu thang, cô nghe thấy tiếng dì Xảo mắng chửi dưới tầng.
Hình như là khách thuê nhà kia bị đuổi đi, chồng mang theo vợ hai chạy mất, vứt bỏ vợ con, không nơi nương tựa.
Điều này khiến dì Xảo rất tức giận.
Hai chị em đang cảm thấy khó xử thì đã thấy dì Xảo đi tới trước mặt.
Tiểu Cầm sợ tới mức làm rơi chiếc túi bạt “bịch” một cái xuống sàn nhà, phát ra tiếng sắt thanh thúy.
Dì Xảo nhìn chằm chằm vào túi bạt, sắc mặt tối sầm lại, tựa hồ đang hỏi: Không phải hai đứa lừa dì đây là hai túi khoai lang sao?
Diệp Chiêu biết dì Xảo đang nổi nóng, cô cũng không dám trêu chọc, lập tức không chút do dự quỳ xuống, chủ động khai ra sự thật: “Dì Xảo, đây là đồng nát em gái cháu nhặt được…”
Cô vỗ nhẹ vào lưng em gái, tiếp tục nói: “Bây giờ chúng cháu sẽ đi xử lý ngay, cháu hứa không có lần sau.”
Cô chắc chắn không bao giờ mang rác về nhà nữa.
Thái độ nhìn có vẻ chân thành, Tăng Nhị Xảo xua tay một cái bày tỏ việc này coi như xong.
Bà sợ các cô không biết đường, lại đi ra cửa chỉ:
“Ra cửa rẽ trái, đi đến cuối phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509407/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.