Chương trước
Chương sau
Tiểu Thiên lập tức mắt tỏa sáng: "Cậu muốn tham gia ban nhạc của bọn tôi à?"

Thời đại này, ban nhạc nào mà có con gái là rất nổi tiếng.

Diệp Chiêu ghé sát tới: "Đàn ghi ta thì tôi cũng có thể chơi được. Tôi có thể học ngay bây giờ."

Nói đoạn cô đụng vai Tăng Tường: "Cậu không tham gia là tôi tham gia ngay đấy."

Đại ca: "Cậu thích thì làm."

"Có, tôi có thể làm được." Diệp Chiêu vỗ vỗ ngực, ánh mắt lòe lòe ngời sáng, cười nói với Tiểu Thiên: "Không để cậu thất vọng đâu."

Tiểu Thiên chưa từng thấy cô gái nào tự tin nha vậy.

Cậu ta vốn kẹt giữa tay chơi đàn ghi ta và keyboard, mỗi lần thảo luận gì cậu ta đều phải nhân nhượng vì lợi ích chung, lúc trái lúc phải, suýt thì tinh thần phân liệt. Sự xuất hiện của Diệp Chiêu làm cậu ta dấy lên chút hy vọng cho ban nhạc của mình, hoặc có khi cô ấy có thể thuyết phục anh Tường tham gia ấy chứ.

"Vậy lúc nào tan học chúng ta bàn thêm nhé."

Diệp Chiêu giơ ngón tay làm hình "OK".

Cùng lúc đó, mối quan hệ bất hòa giữa bạn học mới và Bạch Lộ lan truyền giữa đám bạn cùng lớp. Gần như nay sau đó tất cả mọi người đều biết, bởi vì sự đố kỵ và "thao tác bẩn thỉu" của bạn học mới, Bạch Lộ không thể tham gia thi ở đây.

Diệp Chiêu có thể cảm nhận rõ mấy người có quan hệ tốt với Bạch Lộ lập tức nhìn cô với ánh mắt phức tạp, thậm chí là mang theo thù địch.



Diệp Chiêu mặc kệ, chẳng hề quan tâm.

Cô mượn sách Toán của Tăng Tường về xem, một số công thức Toán không hay dùng thì cô đã quên gần hết, phải chuẩn bị ôn tập trước đã.

Cuốn sách mới tinh, trên chỉ có vài dòng chữ.

Cô xem rồi mới phát hiện Tăng Tường viết chữ phồn thể.

Tại sao lại viết chữ phồn thể? Chẳng lẽ từ nhỏ chịu ảnh hưởng văn hóa Hồng Kông, nên thích phồn thể hơn sao?

Diệp Chiêu không nghĩ nhiều, cô nhanh chóng giở tới tờ cuối cùng, ghi nhớ các công thức Toán liên quan vào trong đầu.

Tới tiết Toán, phải làm một bài thi nhỏ.

Những tờ giấy in dầu đặc thù của thời đại này toát lên mùi mực in xộc thẳng lên não, mùi đó không nói rõ là thơm hay thối, nghe mà thấy choáng váng.

Trước kia Diệp Chiêu chưa từng tiếp xúc loại giấy in này, bất cẩn quét qua, mực in lập tức dính đầy tay. Cô không có khăn tay, chỉ có thể lau trên giấy nháp hòng cọ cho sạch sẽ.

Điều phiền toái là cô đã bôi đen mất con số quan trọng trên đề, không nhìn rõ là 338 hay 388. Diệp Chiêu bèn thò đầu sang nhìn bài của Tăng Tường.

Kết quả cô phát hiện, vừa được nhận được đề là đại ca đã khoanh xong toàn bộ các câu trắc nghiệm, đáp án chỉ toàn C.

Đúng là "trẻ nhỏ dễ dạy" mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.