Chương trước
Chương sau
Thầy Nhiêu không phải người hồ đồ, thầy lập tức ý thức được có lẽ học sinh mới đang bị bạo lực học đường, nên ngữ khí thầy dịu hẳn đi: "Ai ném giấy này cho em?"

Ai ném?

Ngoài Khỉ Gầy, Béo với Tăng Tiểu Linh ra thì không còn ai khác.

Tăng Tiểu Linh ở vị trí cách xa cô, có thể loại được. Béo ngồi ở góc trên bên phải cô, hướng ném tới không đúng.

Chỉ có Khỉ Gầy, ngồi ở phía trên bên trái cách cô hai dãy bàn, ném tới đây là dễ nhất.

Diệp Chiêu trừng mắt với Khỉ Gầy.

Khỉ Gầy trừng mắt lại, dáng vẻ như xem ai sợ ai, lợn chết không sợ nước nóng.

Thầy Nhiêu xoay người tới phía trước: "Ai ném giấy?"

Một bầu im lặng, không ai nói gì.

"Khỉ Gầy. Em nhìn thấy." Tăng Tường nói xong, cục giấy trên tay lập tức đập lên đầu Khỉ Gầy.

Quỹ tích đường vòng cung hoàn toàn phù hợp.

Từ khi nào đại ca quan tâm chuyện của người khác vậy?

Khỉ Gầy há miệng định giải thích, nhưng vừa thấy ánh mắt lạnh lùng như đao của Tăng Tường, cậu ta sợ tới mức không dám phản bác, cúi đầu im lặng thì chính là thừa nhận rồi.

Thầy Nhiêu đi tới, trực tiếp tịch thu bài thi của Khỉ Gầy: "Sau khi tan học, cậu tới văn phòng một chuyến. Còn mười lăm phút nữa, các em khác tranh thủ làm bài đi."



Khỉ Gầy bị mất bài thi, đột nhiên dũng cảm hẳn: "Thầy Nhiêu, thầy không thể thu bài của mỗi em được, còn của cậu ta nữa, chắc chắn cậu ta chép đáp án của em."

Khỉ Gầy học hành kém, nhưng A Văn bạn cùng bàn của cậu ta lại học tốt, là người duy nhất trong lớp có thể sánh ngang với Bạch Lộ.

Ai biết đáp án trên tờ giấy đó của Khỉ Gầy có phải là chép bạn cùng bàn mình hay không.

"Thầy không so đáp án ạ?"

Tăng Tiểu Linh ngồi phía trước cũng nhỏ giọng hùa theo: "Thầy so đáp án đi thầy, như vậy mọi người mới tâm phục khẩu phục được."

"Đúng vậy, so đi thầy ơi." Đám học sinh khác cũng hùa theo.

Thầy Nhiêu đành phải bước tới cầm lấy bài thi của Diệp Chiêu, nhanh chóng lướt qua.

Phần trắc nghiệm phía trước thì còn tạm, sau khi tới phần giải toán bên dưới, đôi mắt thầy Nhiêu bắt đầu tỏa sáng.

Tới khi nhìn tới câu hỏi kèm theo cuối cùng, ánh sáng trong mắt thầy như xông thẳng lên não.

Thầy không cho rằng trong lớp này có ai có thể trả lời được câu hỏi kèm theo này.

Ban nãy thầy xem bài làm của Bạch Lộ và vài học sinh tốt khác, bọn họ còn đang hăng hái giải đề kia kìa.

Em học sinh mới chuyển tới này không tầm thường, đúng là toàn thân như tỏa ra kim quang.

Thầy Nhiêu có chút kích động, nhưng kích động lại như nổi trận lôi đình, mưa xuân tung bay:

"Mấy đứa bây làm gì thế? Thành tích như đống phân mà còn muốn học người ta bức cung? Lý Trung Tú, cái tên rắm chó nhà cậu, đáp án này của cậu ai dám chép chứ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.