Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99
Chương sau
Một cái đánh này, trực tiếp đem Khỉ Gầy và Béo lọt hố. “Mẹ kiếp, Mẹ kiếp!” Khỉ Gầy đang ăn cá viên ở quán ven đường, lập tức đẩy thằng Béo: “Tình huống này là gì vậy?” Thằng Béo há to mồm nhìn hai người trên xe máy. Tăng Tường sau khi bị đánh cũng không có phản kháng, chỉ hít sâu rồi thở ra một hơi. Nhìn thì trông cậu không kiên nhẫn, nhưng giọng điệu lại bình tĩnh kỳ lạ: “Ngồi vững chưa?” Một lần nữa sửa sang xong, Diệp Chiêu không còn tức giận, vỗ vai cậu một cái: “Đi thôi.” Nhìn xe máy rời đi, Khỉ Gầy cũng thằng Béo cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu. Béo có kết luận: “Chắc chắn anh Tường trúng tà.” Trở lại toà nhà nhỏ, Diệp Chiêu xuống xe, đi ở phía trước, vừa đi vừa lột kẹo gừng ăn. Kẹo gừng này có mùi trái cây, ngon đến mức khiến người ta nghiện. Tăng Tường để xe máy trong sân rồi đi theo phía sau. Sau khi vào nhà, Diệp Chiêu có chút hối hận ban nãy đánh Tăng Tường một cái, cô lấy một cái kẹo gừng, quay lại đưa cho Tăng Tường: “Mời cậu ăn kẹo.” “Tôi không ăn kẹo.” “Ăn ngon lắm đó.” Kẹo gừng đưa tới miệng, Tăng Tường chưa ăn bao giờ nên do dự một chút. Cậu đang muốn há mồm, thì nghe thấy trên tầng Tiểu Cầm kêu: “Chị đã trở về rồi.” Do Tiểu Cầm nghe tiếng xe máy, nên chạy xuống. “Không ăn thì thôi.” Diệp Chiêu thấy cậu thờ ơ, thu kẹo gừng trong tay lại. Tăng Tường cứ như vậy trơ mắt nhìn kẹo đã đến miệng mình lại lập tức vào miệng Tiểu Cầm. Cậu ta không muốn ăn kẹo gừng, thực sự không muốn ăn, nhưng vị giác dường như đột nhiên bị câu mất, không được đáp ứng. Mặc dù khuôn mặt của cậu bình tĩnh, nhưng trái tim giống như bị con kiến cắn. Thật khó chịu. Cậu hối hận rồi. Cậu nuốt nước miếng một cái rồi bước lên tầng. Bữa trưa rất nhanh đã làm xong, dì Xảo thò đầu ra từ phòng bếp. Thấy Diệp Chiêu cầm trong tay túi giấy hiệu Tống Vinh Ký, bà tò mò hỏi: “Ôi, hàng Hồng Kông, ai đưa vậy cháu?” “Một người bạn của ba cháu, cháu chuyển trường cũng là ông ấy hỗ trợ. Thơm quá đi, dì hầm thịt bò sao.” Dì Xảo cười nói: “Mũi cháu là mũi chó sao, thế mà cũng ngửi được.” “Dì Xảo đây là khen cháu hay là chê cháu vậy.” “Tất nhiên là khen rồi. Thế ngày đầu tiên cháu đến trường thuận lợi chứ.” Diệp Chiêu chỉ Tăng Tường đã vào trong phòng nói: “Rất thuận lợi ạ, cháu ngồi cùng bàn với cậu ấy, cậu ấy che chở cho cháu.” Dì Xảo hài lòng nở nụ cười: “Dì cố ý dặn dò nó, ở trường học không thể để người khác bắt nạt người mình được.” “Thảo nào, cháu cảm ơn dì Xảo, chỉ có dì đối với cháu tốt nhất.” Diệp Chiêu nhân cơ hội làm nũng, đem túi giấy Tống Vinh Ký nhét vào tay dì Xảo.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99
Chương sau