Bạch Vận Liên rất khó chịu, nhưng lại không dám lớn tiếng, hôm nay Diệp Định Quốc về sớm và đang thảo luận điều gì đó với Tô Ứng Dân trong phòng làm việc.
"Đừng để chú Diệp của con biết chuyện này."
Diệp Định Quốc luôn cho rằng Bạch Lộ thông minh và Diệp Chiêu ngu ngốc, nếu biết con gái mình học giỏi, ai biết được ông ta sẽ nghĩ gì.
Bạch Lộ không nói gì, trong tay ôm một con gấu trúc đồ chơi: "Mẹ, con không thích như thế."
Bạch Vận Liên lảng tránh chủ đề này: "Uống sữa đi. Buổi tối đừng đọc sách quá khuya, nhớ ngủ sớm chút."
Bạch Vận Liên ra khỏi phòng, đúng lúc nghe thấy tiếng mở cửa, Diệp Định Quốc và Tô Ứng Dân đi ra ngoài.
Bạch Vận Liên ôm một bụng rối bởi gọi điện cho em gái của mình.
Khi Bạch Vận Bình nghe xong, bà ta là người đầu tiên không tin điều đó:
“Điểm số trước đây của nó như thế nào, không phải mọi người đều biết rõ sao? Tại sao tới Thâm Quyến cái là nó lại thay đổi ngay vậy? Chẳng lẽ nó đã biết trước đáp án sao?”
Quả nhiên mọi người đều có cùng một ý nghĩ.
"Nó là học sinh học lại, nên rất có khả năng này. Bây giờ tranh cãi cũng không ích gì, điểm cao hay điểm kém không quan trọng, chị chỉ muốn nó nhanh biến khỏi đây thôi."
Bạch Vận Bình oán giận: "Nó đúng là cái gai nhức nhối mà. Ngày đó nó đã khiến em rất xấu hổ trong nhà máy, chỉ nghĩ thôi là em đã tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509331/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.