Diệp Tiểu Vân thấy khuôn mặt nhở nhắn của con gái buồn rầu thay mình lo lắng, lúc này cảm thấy ấm lòng cực kỳ, cô nói: "Không có việc gì, mụ mụ không mệt."
"Nơi nào không mệt? Mẹ liền chưa từng nghỉ ngơi quá, vì bảo bảo, mẹ cũng nên nhiều chú ý thân thể."
"Được rồi, mụ mụ biết rồi," Diệp Tiểu Vân sờ sờ đầu nhỏ của con gái, cười nói: "Mụ mụ mệt mỏi, sẽ đi nghỉ ngơi." Sau đó cô đem sữa ngũ cốc còn lại uống xong, rồi đem cái ly nhét vào trong tay con gái, "Con đem cái ly về đi, mụ mụ phải tiếp tục đi đón khách khứa, con nha, liền đi tìm tiểu đồng bọn chơi đi, không thì về phòng xem TV."
Diệp Tiểu Vân nhấc lông mày nhìn thấy tân khách mới đến, lập tức liền đi lôi kéo người ta ngồi xuống.
Đồng Hân bất đắc dĩ thở dài, bưng cái chén đi bỏ về chỗ cũ, không một hồi liền trở lại, cô phải nhìn chằm chằm mụ mụ mới được.
"Ây, Đồng Hân," đột nhiên có một đám tiểu thí hài chạy tới, lôi kéo Đồng Hân nói: "Đi, chúng ta đi chơi pháo, mình nhặt thật nhiều, cậu có dám đốt không?"
Đồng Hân liếc hắn một cái, rút về tay của mình, "Không có hứng thú."
"Tại sao không đi? Đi đi mà!" Tiểu nam hài A Đinh nói: "Cậu xảy ra chuyện gì phải không? Mỗi lần tới kêu cậu đi chơi, cậu đều không đi?"
Đồng Hân cũng không biết mình khi còn bé chiêu trẻ con thích như thế, thế nào mà mỗi người đều thích đến gọi cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-cha-ta-bao-hong-gioi-giai-tri/2666631/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.