Có thể có một số người cảm thấy nếu như tuyển những học sinh có ô dù như thế thì tỉ lệ lên lớp của trường làm sao mà cao được.
Đây là thành kiến của rất nhiều người, càng là gia tộc có nội tình thì sẽ yêu cầu càng cao với con cháu, trái lại con cháu của những nhà này thường có thành tích rất thấp.
Hơn nữa, một người có thể vững vàng làm hiệu trưởng của một trường cấp ba trực thuộc, lại còn có thể qua lại với những nhà có quyền có thế mà không rơi vào thế hạ phong thì liệu có thể là người ngu ngốc sao?Hiệu trưởng bỏ ra một số tiền làm học bổng, dùng để thu hút những học sinh có thành tích xuất sắc, nhưng mà lại là con em của những gia đình nghèo khó,Chỉ cần có thành tích học tập tốt, không những không cần tốn tiền học phí mà còn có phần thưởng phong phú nữa.
Cách làm như thế, ở những năm tám mươi vẫn là cái gì đó rất mới lạ, rất hấp dẫn ánh mắt của người khác.
=Buổi trưa mười hai giờ.
Là thời gian các học sinh nghỉ trưa.
Giữa trưa ánh nắng lên cao, trong lùm cây bên cạnh sân thể dục xi măng, có rất nhiều học sinh không thích ngủ trưa đang tụ tập tốp năm tốp ba.
Ở một nơi hẻo lánh nhất trong đó, có mấy nam sinh cao to đang ở trên một cây long não cổ thụ rậm rạp.
Trên tay nam sinh cao to ngồi dưới cùng cầm một máy chơi game đang thịnh hành nhất thời bấy giờ, ngón tay bấm lia lịa, vẻ mặt tập trung nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-xuyen-khong-thanh-con-ghe/4385153/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.