Chu Tử Thanh lắc đầu, rút tay mình ra khỏi tay bà Từ, cau mày nói:
"Bà ngoại, bà đừng tin mợ ấy có được không, mợ ấy đang lừa bà đó, mợ ấy nắm chắc bà sẽ tin mợ ấy. Trong lòng bà áy náy, mợ ấy diễn khổ nhục kế cho bà xem, tuyệt thực để ép bà lo lắng vội vàng. Bà chỉ cần không để ý đến mợ ấy hai ngày, mợ ấy tự hết hi vọng, mợ ấy..."
Cô cảm thấy có ánh mắt nhìn mình, ngừng nói, nghiêng đầu nhìn qua thì thấy Từ Giai đang nhìn mình gắt gao.
Tuy nói xấu sau lưng người khác thì không hay, nhưng Chu Tử Thanh cảm thấy mình đâu có nói sai, mở to mắt thoải mái nhìn cô bé, không sợ chút nào.
Từ Giai gọi bà Từ đi qua phòng phía đông nhìn:
"Bà ơi, mẹ cháu không chịu uống nước, giờ không nói được thành tiếng."
"Cha cháu đâu, cạy miệng mẹ cháu ra, rót nước vào kiểu gì cũng phải cho mẹ cháu uống nước."
Bà Từ vội vàng đứng dậy đi qua đó xem, người mà không uống nước thì chịu sao được cơ chứ.
"Từ sáng sớm đã không biết cha cháu đi đâu mất rồi.” Đôi mắt Từ Giai đen kịt, lẳng lặng liếc mắt nhìn Chu Tử Thanh, sau đó xoay người đi theo sau bà Từ.
Chu Tử Thanh tiếp nhận chuyện đốt lò, cũng không quản sống chết của vị bên phòng phía đông.
Không bao lâu sau, phòng phía đông vang lên tiếng cốc bị ném vỡ dưới đất, lần này không có tiếng chửi rửa, có lẽ thực sự bị khàn giọng.
Nhưng vẫn còn sức ném đồ, vậy nói lên được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tro-nen-xuat-chung-trong-truyen-thap-nien/4299284/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.