Gương mặt bà vốn đã già nua, nay hai mắt sưng húp, má hõm sâu, dường như chỉ trong một đêm toàn bộ nếp nhăn trên mặt cùng tập hợp lại kháng nghị.
Mặt bà sạm đen khô vàng, rất giống với lá cây dưới cây dương trước cổng nhà, héo rũ hư thối.
Chu Tử Thanh biết kiểu gì bà Từ cũng sớm không chịu đựng nổi đến cầu xin cô.
Chu Tử Thanh không nhìn bà Từ, lạnh lùng đi thẳng đến trước cửa phòng phía đông, cô không đi vào, chỉ đứng ngoài hô:
"Nếu như mợ chưa chết, thì dựng lỗ tai lên mà nghe. Mẹ kiếp, rốt cuộc mợ coi mình là ai? Mợ lấy mạng mình ra uy hiếp ai đấy, có bản lĩnh thì mợ tới trước mặt cháu mà nói.”
“Bước đầu tiên là tuyệt thực để lấy giấy chứng minh nhà đất? Kế đó mợ định làm gì, có phải mợ muốn tìm dây treo cổ, hay nhảy sông tự vẫn? Sửa đổi tên sở hữu giấy chứng minh nhà đất?”
“Cháu nói cho mợ biết, không có chuyện đó đâu, đừng nằm mơ nữa. Mợ có bản lĩnh thì đừng tuyệt thực nữa, trực tiếp treo cổ trước mặt cháu này, sau khi chết, cháu cam đoan, nhất định cháu sẽ đất giấy chứng minh nhà đất cho mợ."
Nói xong, Chu Tử Thanh không để ý bà Từ đứng ở phía sau, xoay người đi vào nhà chính.
Nếu như Chu Tử Thanh không nói ra, chắc cô tự làm mình nghẹn chết mất, sống quá uất ức mà.
Chị ta tính khóc lóc náo loạn để cướp đồ của cô, nếu thực sự thỏa hiệp, e rằng hoàn cảnh của cô càng thê thảm hơn, đó mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tro-nen-xuat-chung-trong-truyen-thap-nien/4299282/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.