Editor: Tô Nhi
—---------------
Người nông dân vất vả quanh năm, đến màu đông được nhàn nhã nghỉ ngơi, họ lại có chút không quen. Ba của Kiều Lộ ở nhà nghỉ ngơi được hai ngày thì vác cuốc và rổ lên núi đào măng kiếm chút rau dưa cho mùa đông.
Kiều Mẫn Quyên chạy rất nhanh, chưa đến hai phút đã không thấy bóng dáng cô bé đâu. Bên này, Lữ Tú Hoa lôi kéo Kiều Lộ, bà có rất nhiều lời muốn nói.
“Con ở trong thành có tốt không? Chị hai có đối với tốt không?”
Kiều Lộ: “Nhìn mẹ nói kia, đương nhiên chị hai đối xử với con rất tốt rồi.”
“Được được, như thế là tốt rồi. Cả tháng nay mẹ đã ăn không ngon ngủ không yên, chờ con gửi cho mẹ lá thư bào bình an thôi.”
Kiều Lộ: “Mẹ, việc này là do con không đủ cẩn thận, quên viết thư cho mẹ, để mẹ thêm lo lắng rồi.”
Lữ Tú Hoa thở một hơi thật dài, “Con sống tốt mẹ liền an tâm rồi, tiền gửi thư có thể mua thêm một hộp que diêm đi?”
“Có lẽ vậy đó.” Kiều Lộ cười cười, kỳ thật cô cũng không biết giá vì cô không muốn gửi thư về.
Kiều Mẫn Quyên quen thuộc đường đi, cô bé chạy rất nhanh, chưa đến năm phút đã quay trở lại. Cô bé kiêu ngạo mà nói: “Cháu gọi rồi! Ông với ba ở phía sau, hai người đi chậm chết đi được!”
Kiều Lộ cười cười, kéo cô bé qua, lấy trong túi ra hai viên kẹo đường vị quýt và vị trái cây.
Cô đã sớm biết chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tieu-qua-phu-mang-con-tai-gia/2571255/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.