Nhóm dịch: Thất Liên HoaChuyện nhà họ Lâm sớm muộn sẽ truyền tới quê nhà, huống hồ nhà chồng hiệu trưởng Quý còn ở thôn Thanh Hà, Chu Uyển Tâm nói ra chuyện hai ngày nay:“Cô em chồng ích kỷ không nhận con em, em nói không lui tới với cô ta nữa, mẹ chồng em liền nổi giận, Lâm Văn Chiếu cũng cảm thấy em chuyện xé ra to.
Cố tình đêm qua con Lâm Hồng Dục bị lạc, tìm về một đứa lạc một đứa, em sợ bọn họ giận lây lên đầu Nhược Nhược, còn không bằng dọn ra ngoài ở.
Huống hồ hai ba tháng Lâm Văn Chiếu mới trở về một lần, em nghĩ rồi, anh ấy về thì em dẫn Nhược Nhược về nhà ở, anh ấy ra ngoài làm ăn em và Nhược Nhược lại trở về ký túc xá trường học, tiết kiệm được hai mươi đồng tiền sinh hoạt mỗi tháng đưa cho mẹ chồng em, đủ cho em và Nhược Nhược ăn ở nhà ăn.”Quý Hòe Hoa lắc đầu tấm tắc than thở: “Được rồi, giờ tôi phê ký túc xá tốt cho cô, lúc nào cô cũng có thể dọn vào ở.”Chu Uyển Tâm mới ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng, đã đụng phải Nhược Nhược ở ngoài cửa chờ mình.
Cô bế con gái cười bảo: “Nhớ mẹ rồi?”Lâm Nhược gật đầu thật mạnh, rồi nói: “Mẹ, đột nhiên con nhớ ra chuyện quan trọng, tối hôm trước lúc anh Tiểu Niên tìm được con, bọn con gặp được hai người lái buôn, một cao một thấp, họ nói ‘Phải trả thù công an họ Cố, bắt con của anh ta.
Sau đó lấy anh ấy đổi người mẹ bị bắt’, không biết anh Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tieu-ca-koi-va-me/3786465/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.