Lúc Khương Tuệ Ninh xuống tầng ăn cơm thì trạng thái của cô cũng đã trở lại như lúc ban đầu, thậm chí cả người nhìn qua có vẻ như đã tự nhiên hơn rất nhiều.
Trong miệng cô đứt quãng ngâm nga một giai điệu.
Khi xuống đến cầu tháng thì nhìn thấy Quý Thần Nham đang ngồi ở bàn ăn, ánh mắt của họ bất ngờ chạm vào nhau.
Vẻ mặt anh vẫn bình tĩnh không có cảm xúc gì, khuôn mặt của Khương Tuệ Ninh có chút xấu hổ, nhưng sau khi nghĩ đến người trước mặt mình chỉ coi như là một người chị em tốt, còn là loại kiếm tiền đều để cho cô tiêu, vẻ mặt của cô lại trở lại bình thường.
Cô tiếp tục ngâm nga giai điệu vừa bị cắt đứt trước đó.
Quý Thần Nham nghĩ đến dáng vẻ hoảng sợ vừa rồi của cô khi ở trong phòng ngủ, chỉ trong một hai giờ mà cô đã có thể ra vẻ giống như không có gì xảy ra rồi sao? Quả thực đúng là vô tâm không phổi.
Anh chăm chú nhìn Khương Tuệ Ninh, giống như đang cố gắng nhìn thấu con người cô.
Khương Tuệ Ninh cũng vô cùng hào phóng đón nhận ánh mắt của anh, nhưng trong lòng không hiểu tại sao anh lại cứ cô chằm chằm như vậy.
Cô nhìn thoáng qua phát hiện hình như chỗ ngồi của mình cách anh hơi xa, trên chiếc bàn hình chữ nhật, cô ngồi một đầu, anh ngồi một đầu.
Mặt bàn giống như là một dải ngân hà ngăn cách giữa hai người họ.
Trong đầu cô chợt lóe lên một tia sáng, tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-thu-truong-om-mot-cai/2508867/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.