Chương trước
Chương sau
Hai ngày này cô nghe được từ miệng dì Lưu rằng mọi người trong khu đều rất tò mò về cô, chủ yếu là tò mò cô đẹp đến mức nào mà có thể quyến rũ một vị lãnh đạo ly hôn mười mấy năm chưa tái hôn lại, không ngại đường xa ngàn dặm cưới cô từ phương Nam lại đây.

Dù biết hai người kết hôn là do ân tình, nhưng sự tò mò của người khác đã kích phát ham muốn chiến thắng kỳ lạ trong người cô, không ra ngoài thì thôi, nhưng đã ra thì cô phải trở thành người xinh nhất thành phố này.

Vậy nên thôi không đi đâu, phải tốn cả buổi để sửa soạn cho mình đây, có thời gian như thế còn không bằng nằm một lúc, cứ để bọn họ tò mò đi.

Nhưng mà cô vẫn phải tìm một lý do chính đáng cho sự lười biếng của mình, như vậy mới có thể chắc chắn đã từ chối được.

"Tôi không đi đâu, tôi còn chưa thích ứng được với gió lạnh phương Bắc, sợ bị lạnh sẽ bệnh mất." Lý do này không thể phản bác được, có người miền Nam nào chịu nổi mới cuối tháng mười đã lạnh như mùa đông chứ.

Quả nhiên dì Lưu cũng không miễn cưỡng, nói: "Vậy tôi ra ngoài nhé đồng chí Tiểu Khương." Nói xong còn thuận tiện hỏi một câu: "Đồng chí Tiểu Khương có muốn ăn gì không?" Hai ngày trước trời mưa nên thức ăn trong nhà là thư ký trong Bộ của đồng chí Quý đưa tới.

Tất nhiên là đưa cái gì thì ăn cái đó rồi.

Hôm nay dì Lưu tự đi mua nên sẽ cố gắng làm những món mà người trong nhà thích.



Còn được chọn món sao? Khương Tuệ Ninh sẽ không để lỡ cơ hội này, hai ngày nay cô phát hiện tay nghề nấu cơm của dì Lưu vô cùng tuyệt, chỉ là khẩu vị hơi nhạt, đối với người không cay không vui như cô thì hai ngày này sắp không nếm ra vị gì rồi.

Không khách sáo, nhưng cũng phải tỏ vẻ dè dặt, không thể để người ta nhìn ra mình gấp không chờ nổi được: "Lúc tôi ở nhà thường được ăn món đậu phụ Tứ Xuyên và thịt thỏ kho cay do mẹ làm, không biết dì Lưu có làm được không?"

Quê quán của dì Lưu cũng ở phương Nam, chỉ là theo chồng tới phương Bắc nên tất nhiên sẽ biết nấu những món này, nói: "Biết làm, buối tối sẽ nấu cho đồng chí Tiểu Khương."

Đúng lúc thịt thỏ bán không chạy lắm ở Cung Tiêu Xã, lúc này đi vẫn có thể mua được.

Gọi được món nên Khương Tuệ Ninh cực kỳ vừa lòng, nhìn dì Lưu ra cửa, nghĩ hôm nay đã chạy lên chạy xuống cầu thang hai lần, chắc lượng vận động này đã đủ rồi nên tính quay về nằm nghỉ thêm một lúc.

Vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Quý Tử Thư đang ôm bóng rổ đứng sau lưng mình, vẻ mặt lạnh lùng.

"Trời lạnh thế này, đi đâu vậy?" Bà mẹ già nghiêm khác online.

Qua mấy ngày ở chung Khương Tuệ Ninh phát hiện bây giờ Quý Tử Thư vẫn còn là một thiếu niên chỉ biết giả vờ khó tính lạnh lùng thôi, chỉ cần cô vào vai mẹ kế thì cậu nhóc giả vờ lạnh lùng này sẽ bể ngay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.