Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Rõ ràng là một cô gái nhỏ đơn thuần lương thiện như vậy mà bây giờ lại đang bàn chuyện ly hôn với anh ta bằng một phương thức dứt khoát và tuyệt tình.
Trước đây cô không phải như vậy.
Anh ta đau xót mà quay đầu đi, nhìn về phía ngoài căn phòng, những con gà ở bên ngoài phòng đang kiếm ăn trong sân, nơi góc sân còn rải rác những vụn xác pháo còn dư lại sau khi được bắn ra, con thỏ trong ổ rơm đang thoải mái nằm ngủ ở nơi đó. Năm mới vừa sang, hết thảy đều trông yên bình, tốt lành và hòa hợp, nhưng anh ta lại sắp mất đi vợ của mình rồi.
“Đông Mạch, em thay đổi rồi, em không còn là Đông Mạch mà anh biết trước kia nữa.”
Đông Mạch không đáp lời.
Lâm Vinh Đường nhắm mắt lại, thở dài, nói như này: “Em muốn ly hôn thì ly hôn vậy, nhưng mà dù thế nào thì cũng hãy để người nhà đón một năm mới yên ổn đã.”
Ly hôn sau một năm sống yên bình, Đông Mạch không có ý kiến.
Nếu như có, cô hy vọng ba mẹ của cô được sống một cuộc sống yên bình, dù sao, sau khi ly hôn, cô chỉ sợ rằng những ngày tháng sau này muốn yên ổn cũng không được.
Đông Mạch nên làm gì đây, cô làm bánh bao, rồi cho gà và thỏ ăn, giặt quần áo, vừa đến khi trời tối, cô đã chạy về giường ở phòng tây để ngủ.
Cô nằm trong căn phòng tây, không ngừng nhớ lại cái ngày đó, chính tại trên giường của căn phòng tây này, cô bị Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tai-gia-cung-lao-vuong-cach-vach/4273996/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.