Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vì vậy mọi người liền khuyên Vương Tú Cúc: "Con dâu tốt, bà đây là không cần nữa sao?"
Bình thường, thím hai Vương biết ăn nói nhất cũng nói theo: "Tú Cúc, không phải tôi giúp con dâu bà nói chuyện, nhưng con bé Đông Mạch này cũng không tệ, chăm chỉ, siêng năng, cũng hiếu thuận, hiền lành, bà cứ dày vò nó như vậy, bọn nó hai cái miệng nhỏ có thể sống tốt qua ngày sao?"
Vương Tú Cúc lúc này thật có chút bối rối.
Trước kia bà có nói Đông Mạch như thế nào, Đông Mạch cũng chịu đựng, không nghĩ tới bây giờ lại tức giận như vậy, bà nhìn Đông Mạch, trong lòng cũng có chút sợ, nếu như thật sự ly hôn, lại phải kết hôn với một người khác, đó không phải là tiền sao? Vương Tú Cúc trên mặt có chút lúng túng, ngượng ngùng nói: "Chính là mấy đồng tiền, không cho thì không cho, ai nhớ là tiền của cô, tôi chỉ hỏi một chút."
Đông Mạch: "Tiền chúng con bán hạt bắp, mẹ giúp chúng con nhận đâu, hết năm, con muốn mua hai cân thịt heo, mẹ xem một chút, rồi đưa tiền kia cho chúng con, chúng con hai cái miệng nhỏ, trong tay có chút tiền dư, nếu không thì cuộc sống này như thế nào?
Vương Tú Cúc không nghĩ tới Đông Mạch lại được voi đòi tiên, nhưng là tiền bán hạt bắp, lấy ra chắc chắn bà sẽ rất đau lòng.
Thím hai Vương: "Ai nha, các người hôm nay nói đến đây, bà nên lấy tiền ra trả lại cho con mới đúng, chúng ta cũng lớn tuổi, làm gì siết ít đồ đó?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tai-gia-cung-lao-vuong-cach-vach/4273987/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.