Tam Lí Kiều thuộc đồng bằng, ăn mì sợi tương đối nhiều. 
Dư gia cơm trưa chính là ăn mì, sợi mì cũng không phải thuần màu trắng, toàn bộ Tam Lí Kiều, cũng không có mấy nhà ăn sợi mì màu trắng thuần. 
Hỗn hợp bột khoai lang đỏ thêm bột đậu nhào lại thêm một chút bột mì, như vậy ba loại bột trộn lẫn nhào ra mì sợi, màu sắc tương đối thâm, ăn cũng không đủ dai, nhưng cũng không ai ghét bỏ là được. 
Sinh hoạt ở nông thôn, từng nhà đều có đất trồng rau, muốn ăn cái gì, liền đi vườn rau nhà mình hái. 
Thứ Dư gia dùng để làm phong phú thêm thức ăn, là cà tím. 
Lúc ăn kèm với một chút tỏi giã nhuyễn, hương vị cũng là rất ngon. 
Dư Noãn Noãn nhìn mọi người sụt sụt ăn mì, chính mình cũng đi theo giật giật cái miệng. 
Xuyên qua đến bây giờ đã nửa năm, một chút thức ăn có hương vị đều không có ăn qua. 
Không chỉ có như thế, còn muốn mỗi ngày nhìn người khác ăn, thật sự khiến người ta phát thèm ăn! 
Dư Noãn Noãn quay đầu đi, quyết định mắt không thấy tâm không phiền. 
Dư Soái lúc này bưng chén nhỏ, chạy tới, dùng chiếc đũa gắp một sợi mì nhỏ, liền đưa tới bên miệng Dư Noãn Noãn. 
Hứa Thục Hoa thấy, vội vàng ngăn trở, “Tiểu ngũ, cháu tự mình ăn đi, Noãn Bảo không ăn được!” 
Dư Soái nghe vậy nhìn Hứa Thục Hoa, lại nhìn Dư Noãn Noãn, tràn đầy khó hiểu nói, “Nhưng mà, bà nội, bà nhìn xem Noãn Bảo lại há miệng!” 
Hứa Thục Hoa cúi đầu vừa thấy, quả nhiên nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-song-lai-lam-be-cung/230455/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.