Lục Lập đứng ở sau lưng Lâm Thanh Chỉ, đưa tay kéo lấy rơm rạ trên đầu cô xuống.
Anh nắm lấy mái tóc mềm mại của cô vào trong tay, ngẩng đầu nhìn về phía Tôn Minh Thiên trên nóc nhà, tầm mắt đối diện với anh ta, trong mắt ý vị không rõ, sau đó cầm lấy lược bắt đầu chậm rãi chải tóc.
Tôn Minh Thiên: "..." Đây là có ý gì?
Lục Lập nhìn đuôi tóc trong tay có chút cháy vàng, khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
Chiếc lược cứ thế chậm rãi xuyên qua chảy xuôi theo tóc, ngoài ý muốn cảm nhận được từng sợi tóc mềm mại lướt qua lòng bàn tay, mang theo một trận ngứa nhè nhẹ.
Động tác của Lục Lập theo bản năng cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Anh cẩn thận chải tóc, ngón tay thon dài xuyên qua mái tóc đen, vụng về chia nó thành ba luồng.
Sau đó học bộ dáng của bà nội anh trong trí nhớ, quấn tóc thành đuôi sam, ngay từ đầu còn tốt, nhưng không biết vì sao về sau tóc lại có chút không nghe lời, nơi này tản ra một ít nơi khác lại tản ra một khúc.
Mày Lục Lập nhíu càng ngày càng chặt, cuối cùng đến ngay cả môi cũng mím chặt, mấy ngón tay đột nhiên giống như cứng đờ, luôn không biết khi nào nên luồng lên trên, lúc nào thì cần luồng xuống dưới.
Cuối cùng, cho đến khi tay trái cùng tay phải đều sắp quấn lấy nhau, Lục Lập mới miễn cưỡng thắt xong bím tóc cuối cùng, anh một tay thật cẩn thận nắm chặt đuôi tóc, tay kia thì nhanh chóng cầm lấy nơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nu-hon-dan/1077229/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.