Trời vừa lờ mờ sáng, Lâm Thanh Chỉ đã ngay lập tức chạy tới đại đội tính toán mượn một chiếc xe bò kéo cô và bà nội Lâm đến huyện thành, kết quả không ngờ tới ngày hôm qua bò đã bị đại đội khác mượn đi kéo lương thực.
Bất quá, bò không có, nhưng có xe.
Lâm Thanh Chỉ kéo xe kéo tay trở về, nhắc bà nội Lâm mang theo tiền, sau đó cô ôm lấy cả người lẫn chăn đều đặt lên xe kéo tay.
Thừa dịp trời còn chưa sáng, nhanh chóng đem dây kéo của xe đặt trên vai cắn răng kéo xe đi về phía trước.
Trên con đường quanh co, sợi dây màu đen hằng sâu vào trong hõm vai cô trong vô cùng đau đớn, nhưng cô vẫn luôn đi về phía trước không ngừng nghỉ.
Bà Lâm nhìn thấy mà đau lòng: "Thanh Chỉ, nghỉ ngơi một chút đi.”
"Không nghỉ, cháu còn đang mong thật nhanh lên đến huyện để mua bánh bao, sáng sớm đến giờ vẫn chưa được ăn gì cả." Lâm Thanh Chỉ hít một hơi thật sâu, không chút suy nghĩ đã nói lời từ chối.
"Ngươi đúng là một đứa nhỏ thối tha…"
Một đường cắn răng vượt qua trấn nhỏ đi đến huyện thành, cô không yên tâm về trang thiết bị y tế của trấn nhỏ, sợ bà nội Lâm có bệnh cũ gì đó đến lúc kiểm tra lại không ra, cô thật sự là không biết nấu cơm.
Cơm cô nấu ngoại trừ lão lưu manh kia dám ăn, thì cho chó chó cũng không ăn, đương nhiên chính bản thân cô cũng không dám ăn.
Kéo xe thẳng đến bệnh viện huyện, hỏi thăm người xung quanh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nu-hon-dan/1077202/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.