Rõ ràng là người ta cũng quý người thuê là Tô Nam.Bỏ đồ xuống, Tô Nam nói cảm ơn thím Hồ và Giang Linh, nói xong việc sẽ mời họ uống trà.Sau đó lại chào hỏi làm quen với hai mẹ con nhà họ Giang.Giang Linh đánh giá cô một chút, sau đó hỏi: “Chị, chị còn cần em giúp gì không? Em có thể dọn đồ giúp chị.”“Không cần, chị tự dọn là được.” Thấy cô gái nhỏ rất thất vọng, cô bèn nói: “Lát nữa lúc chị sắp xếp phòng, còn cần làm phiền em mà.”Giang Linh cười: “Không phiền, dù sao em cũng rảnh.”Giang Linh thật sự rất vui, từ nhỏ cô bé đã không có cha, cũng chưa gặp những người thân họ hàng khác.
Trong nhà cũng chỉ có mỗi cô bé và mẹ.
Những người khác còn luôn xem thường nhà cô bé, không ai đến nhà chơi.
Bây giờ có thêm người cũng có thêm bạn, trong nhà cũng có thêm một phần thu nhập.Gặp hai người xong, trong lòng Tô Nam cũng nhẹ nhàng.Có một chủ nhà như vậy, sau này cũng ít phiền phức.
Ban đầu dọn ra ngoài như vậy cũng có vẻ rất thuận lợi.Đợi sau khi quay lại đại viện Xưởng thép, Tô Nam nhận ra mình đã vui quá sớm.Từ khi bước vào đại viện, đã có người hỏi cô này kia, mãi đến khi lên lầu, vào nhà, Tô Nam cũng không thể vui được.Cô còn nghĩ mình dọn đi vào lúc này, không cần chào hỏi cha mẹ Châu, kết quả thì hay rồi, người ta cũng đã về hết.Còn đang đen mặt ngồi trên sofa chờ cô nữa.Thấy Tô Nam đã quay lại, Lý Văn Ngọc trực tiếp đi qua, ân cần bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833826/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.