Anh ta muốn chứng minh bản thân không sai, áp lực này sẽ đẩy anh ta về phía trước, không dám thả lỏng.Nhìn thấy Tô Nam vào phòng, Châu Ngạn đặt sách vở xống, quay lại nhìn tóc Tô Nam.Anh ta đứng dậy cầm khăn lông định giúp đỡ, Tô Nam lắc đầu từ chối, tự lau.“Em vẫn còn giận?” Châu Ngạn thử hỏi.Tô Nam lau lau mái tóc rối, sau đó nhìn anh ta, muốn để sau khi ly hôn vẫn có thể làm bạn, tạm thời gửi nhờ hộ khẩu, cũng đừng làm căng quá.
Cô cười cười: “Không giận.”Lúc Tô Nam cười rất xinh, khiến người ta cảm thấy vui vẻ.Châu Ngạn cười nói: “Vậy sao không cho anh lau tóc? Không phải ngày trước đều muốn anh lau giúp à?”“Em muốn tay làm hàm nhai.” Tô Nam thầm nghĩ, còn không phải không quen sao? Lau tóc cũng chỉ được mấy năm vừa mới kết hôn, sau đó Châu Ngạn dần bận rộn, không còn chuyện này nữa.
Trước khi cô quay về đây, đã bao lâu rồi không ngủ chung với Châu Ngạn trên một chiếc giường?Cũng không thể nhớ nổi nữa.
Quá lâu rồi… Tô Nam buông khăn lông, ngồi ở ghế đối diện Châu Ngạn.“Châu Ngạn, em muốn bàn với anh một chuyện.”Châu Ngạn lập tức rủ mắt, lại ngẩng đầu nhìn cô, nghiêm túc nói: “Vẫn là chuyện căn nhà kia à? Căn nhà đó anh đã cho chị anh, nếu lại đòi lại sẽ ảnh hưởng đến tình cảm người trong nhà.
Hơn nữa chị anh có căn nhà đó rồi, sau này cũng ít về nhà mẹ đẻ hơn, không phải như vậy em sẽ dễ chịu hơn à?”Tô Nam nghĩ, sao lại nhắc đến chuyện này chứ.
Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833804/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.