Dựa theo quan điểm của Tô Nam hiện tại mà nói, cảm thấy thế này có hơi quê mùa, nhưng cô biết bây giờ đây mới là thời thượng, và loại thời trang này vẫn sẽ lưu hành tuần hoàn trong tương lai.
Cô dựa theo trong trí nhớ đi đường một lúc, cũng tìm được nơi làm việc của mình.
Xưởng dệt An Dương.
Đương nhiên cô không phải công nhân dệt, công nhân dệt cần kỹ thuật hơn nữa có không gian thăng chức lên lương, một chức vị như vậy rất khó.
Tô Nam là nhân viên làm việc tại nhà ăn đơn vị, bình thường chính là rửa bát cọ nồi đó, còn phải sáng đi tối về.
Đây cũng là nguyên nhân trước kia cô không thích công việc này, cảm thấy làm nhiều được ít, còn vô cùng mệt.
Nhưng chỉ một công việc như vậy mà bà nội cô phải đích thân đi vào thành phố một chuyến, tìm một người bạn cũ nhiều năm trước khi cùng nhau chạy nạn đã ăn một bát cơm của nhà bà ấy mới cầu được.
Dựa theo cách nói của bà nội cô thì cơ hội này chỉ có một lần, trước đây định giữ lại dùng để cứu mạng nhưng bây giờ vì tương lai của cháu gái mà bất chấp.
Lúc đó, khi biết được cô có thể vào thành phố đi làm, toàn bộ đội sản xuất đều ngưỡng mộ muốn chết.
Anh họ chị họ trong nhà còn vì chuyện này mà cãi ầm lên một trận, khi ấy bà nội cô nói thế này.
Sau này Châu Ngạn là người có tương lai, có một con rể như Châu Ngạn này, ngày sau Nam Nam còn có thể bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833797/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.