Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nửa tiếng sau cô mới xuất hiện ở cầu thang, mái tóc vừa gội còn chưa khô ở sau đầu, cô mặc một chiếc váy dài có dây để lộ một đoạn chân trắng nõn.
Cô đi dép lên, ngón chân mập mạp hồng hào.
Chu Nghiêm Phong ngơ ngác liếc nhìn rồi lập tức cúi xuống đọc tờ báo trong tay.
Chu Chi Chi đã chạy đến chỗ Lục Mạn Mạn: "Thím ơi, váy của thím dài thật, trông cứ như nàng tiên ý!"
Lục Mạn Mạn chỉ tiện tay cầm cái váy mặc vào đã được một cô bé đáng yêu khen là nàng tiên rồi.
Thấy Chu Nghiêm Phong đang ngồi bên kia, cô không tươi cười rạng rỡ mà hơi ngượng ngùng che miệng nói: "Vậy sao? Cái miệng nhỏ này ngọt thật đấy!"
Chu Bỉnh cũng ở phòng khách, nhìn thấy Lục Mạn Mạn đi xuống thì tự giác để máy ghi âm xuống, lại đây chào thím: "Thím ạ."
Chỉ có Chu Nghiêm Phong vẫn ngồi bất động ở sô pha đọc báo.
Một người sống sờ sờ như cô xuống đây mà không nhìn thấy sao?
Lục Mạn Mạn nói với Chu Bỉnh: "Gọi chú cháu vào ăn cơm đi."
Nói xong liên dắt tay Chi Chi đi vào phòng ăn.
Dì Điền đã dọn xong bàn ăn.
Hôm nay đội hậu cần mới đưa đến mấy con cá trích tươi, dì Điền đã nấu một nồi cá kho tộ, vì ăn mì nên dì còn luộc cả thịt ba chỉ và hai món rau trộn.
Trong không khí phảng phất hương hoa.
Chu Nghiêm Phong chẳng nói chẳng rằng đi vào bếp, nhìn thấy cháu trai cháu gái ngồi ngoan ngoãn chờ cơm, anh ngồi xuống ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/4042735/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.