Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lục Mạn Mạn không sợ cô bé nhảy hỏng, chỉ với vóc dáng nhỏ bé của cô bé, nhảy vài lần là có thể bị hỏng đệm, nhà máy sản xuất đệm nên đóng cửa, bên cạnh đó, trẻ em trong thời đại này cũng không có hoạt động vui chơi giải trí nào, nhóc con khó khăn lắm mới bắt được thứ chơi vui, để cho cô bé chơi thoải mái.
Cô dung túng: "Vui thì cháu cứ nhảy nhiều đi."
Chu Nghiêm Phong và Chu Bỉnh đi lên.
Chu Bỉnh nhìn thấy em gái nhảy lên nhảy xuống trên tấm đệm mà thím mới mua, lập tức lộ vẻ căng thẳng, theo bản năng ngăn em gái lại: "Chi Chi, xuống đi, đệm dùng để ngủ, không phải dùng để nhảy, em có lễ phép hay không?"
Nhóc Chi Chi chưa kịp phản ứng, Lục Mạn Mạn đã bất mãn với Chu Bỉnh: "Chu Bỉnh, cháu cứ nói em gái làm gì, con bé muốn nhảy thì cho con bé nhảy, cũng không ảnh hưởng đến cháu."
Cô quay đầu lại an ủi nhóc Chi Chi: "Nhảy đi, Chi Chi, nhảy nhiều là có thể cao lên."
Chu Bỉnh: "..."
Cậu bé cảm thấy thím thay đổi thành một người khác, không chỉ yêu thương và kiên nhẫn với em gái cậu, quả thực có thể nói là cưng chiều, cậu nói một câu cũng không được.
Cậu theo bản năng nhìn chú một cái, thấy vẻ mặt chú vẫn như thường, giống như nhưng thấy kỳ quái.
... Chú bắt đầu tập mãi thành thói quen từ khi nào vậy? Chu Nghiêm Phong nói đến xem đệm mà Lục Mạn Mạn mua, thật sự là chỉ xem, xem xong lập tức đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/4042716/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.