Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngay khi Lục Mạn Mạn cho rằng buổi tắm rửa cho bé đã thành công mỹ mãn thì Chi Chi chần chừ một chút, sau đó gọi một tiếng “thím ơi” rồi xoay người ôm cổ Lục Mạn Mạn, hôn lên má cô một cái, dùng giọng sữa ngọt ngào nói: “Cảm ơn thím ạ, thím vất vả rồi!” Trái tim của Lục Mạn Mạn như muốn tan chảy.
Đây chính là sự ngọt ngào nhỏ bé đáng yêu của cuộc sống sao? Chu Bỉnh lo lắng đứng chờ ở bên ngoài như chờ mấy thế kỷ trôi qua vậy. Cậu đã tính sẵn trong đầu chỉ cần có tiếng động lạ phát ra thì ngay lập tức sẽ liều mạng xông vào cứu em gái. Lúc này cửa phòng tắm vang lên một tiếng kẹt, cậu thấy em gái đã tắm rửa sạch sẽ sảng khoái bước ra.
Bé con nhìn thấy anh trai liền hưng phấn khoa tay múa chân: “Anh ơi, thím tắm cho Chi Chi, thím tắm cho em siêu lắm đó ạ. Chi Chi thấy rất thoải mái, rất thích đó!”
Chu Bỉnh chần chừ nói: "Vậy sao? Thế em đã cảm ơn thím chưa?”
Cô bé nói bằng giọng sữa: "Em cảm ơn rồi ạ, Chi Chi còn hôn thím nữa cơ!”
Cảm xúc của một đứa trẻ là thứ trực quan nhất.
Chu Bỉnh đoán em gái không thể nói dối mình lúc này mới như trút được gánh nặng. Lúc nắm tay em gái đi xuống, cậu nhận ra lòng bàn tay mình đã đầy mồ hôi.
Cậu có vẻ… đã nghĩ xấu về thím quá rồi?
“Chu Bỉnh, Chi Chi, gọi thím của mấy đứa xuống ăn cơm.”
Bảo mẫu từ dưới tầng gọi lên.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/4042697/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.