Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lấy cô lúc xuống, Tiêu Thắng Thiên đứng yên ở đó, ngón tay cô vô tình chạm vào tay anh, làm cô nhất thời rụt tay lại như bị bỏng.
Tiêu Thắng Thiên cúi đầu nhìn chằm chằm vào cô: "Còn nữa —— "
Cố Thanh Khê hơi hoảng hốt, vô thức hỏi: "Cái gì?"
Tiêu Thắng Thiên móc một chiếc túi vải từ trong áo ra: “Cho cô cái này, cô ăn đi."
Cố Thanh Khê kinh ngạc nhìn sang, túi vải phồng lên, nhìn thứ đựng bên trong giống như quả trứng, hình như có tới bốn năm quả gì đó.
Tất nhiên là cô không chịu nhận: “Đây là cái gì, tôi không nhận đâu."
Nhưng Tiêu Thắng Thiên thô lỗ giằng lấy chiếc túi võng đỏ đựng bánh cao lương từ tay cô, nhanh tay mở miệng túi ra, nhét túi vải kia vào: "Nói cho cô là cho cô, không được phép từ chối."
Sau đó, anh buộc miệng túi lưới lại rồi nhét trở về tay cô.
Cố Thanh Khê hơi luống cuống nhìn anh, cắn môi nói: "Tôi thật sự không thể nhận được, anh vẫn nên giữ lại để mình ăn đi, anh —— "
Cô muốn nói là, hoàn cảnh hiện tại của anh cũng không dư dả gì, nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, cô không nói ra nữa, sợ sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của anh, bởi dù sao anh vẫn còn trẻ.
Tiêu Thắng Thiên: "Làm sao, cô xem thường tôi đúng không? "
Cố Thanh Khê bị nói trúng tim đen, vội lắc đầu phủ nhận: "Tất nhiên là không rồi, tôi chỉ cảm thấy không dưng anh đưa cái này cho tôi, làm tôi thấy rất áy náy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277391/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.