Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bác gái lớn cười đưa cho Cố Thanh Khê một chiếc túi nilon lớn, nói: “Đây là mười sáu gói mì khô vàng, bác đã nói trước cho Tú Vân biết về mấy gói mì này, con chỉ cần giao cho con bé là được.”
Cố Thanh Khê nghe xong, trong lòng cô cũng hiểu được ý của bác gái lớn.
Mì khô vàng được làm từ bột bắp, so với cao lương thì ăn ngon hơn, cũng quý giá hơn, nhà của bác gái lớn gửi mì khô vàng, còn cô mang theo cao lương, bác gái lớn sợ cô sẽ tráo hai cái lại với nhau trước khi đưa cho chị họ.
Nhưng cô làm sao có thể làm vậy chứ, đều người trong gia đình với nhau, hơn nữa cũng không phải chị họ sẽ không trở về nên không thể làm chứng, việc bác gái lớn nói như vậy khiến cho người nghe cảm thấy rất không thoải mái.
Liêu Kim Nguyệt nghe những lời mà chị dâu mình vừa nói xong, hiển nhiên cũng hiểu được ý tứ sâu xa ở bên trong đó, dĩ nhiên bà cũng không thể nhìn nổi việc con gái bị ủy khuất, bèn cười nói: “Nếu như chị cảm thấy không yên tâm, thì chị có thể nhờ người khác đưa giúp, Thanh Khê nhà tụi em ngốc nghếch, đầu óc lơ mơ, lỡ như con bé nhầm lẫn gì đó, thì lại thành lỗi của gia đình bọn em.”
Lời này khiến cho bác gái lớn cuống lên: “Không cần, không cần, Thanh Khê chắc chắn sẽ không gây ra chuyện gì sai đâu, chị cũng nhắc nhở để phòng hờ thôi.”
Khi bác gái lớn rời đi, Liêu Kim Nguyệt đổ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277383/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.