Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh trầm ổn tuấn mỹ, công thành danh toại, không còn là thiếu niên ngây ngô như trước kia nữa, nhưng với sự hấp dẫn của sự thành công thành thục và nam tính như thế này, đủ khiến bất kỳ cô gái nào cũng phải mê đắm.
Anh như vậy, có cái gì mà không đạt được chứ? Vì thế cô thở dài: “Đương nhiên là anh không giống tôi rồi, anh công thành danh toại, oanh oanh liệt liệt, làm điều mình muốn, không hề sống uổng phí cuộc đời này của mình.”
Sau khi cô nói xong câu này, thật lâu sau đó Tiêu Thắng Thiên không nói gì nữa, trong khoang là sự im lặng khiến người ta hít thở không xong, im lặng đến mức có thể nghe được rõ ràng âm thanh ầm ầm của máy bay.
“Cô có biết rằng tôi kinh doanh như thế này, ban đầu là để làm gì không?” Anh mở miệng nói, giọng nói thấp đến nỗi khàn khàn.
“... Vì ước mơ của anh?” Đương nhiên là Cố Thanh Khê không biết, cho nên Cố Thanh Khê chỉ có thể đoán.
“Năm đó tôi nghèo như vậy, nghèo đến nỗi không thể tìm được vợ, đến nỗi cũng chả dám đi xem mắt, vận may của tôi đời này không hề tốt chút nào.” Anh nói.
“Đó, đó đều là chuyện của quá khứ, bây giờ chẳng phải anh đã có thể tìm tùy ý mà?” Cố Thanh Khê muốn an ủi anh, nhưng khi nói ra, lại cảm thấy dường như không khéo léo lắm, cũng không hề có ý nghĩa, nhưng mà ngoại trừ nói như vậy, Cô cũng không biết phải an ủi anh như thế nào.
Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277372/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.