Trong nhà, Chu Việt Hàn đang nằm bò trên bàn làm bài tập.
Nhìn thấy cô về, vội vàng ngồi thẳng người.
Nhưng không nhìn thấy em gái mình, cậu lập tức lộ ra ánh mắt khủng hoảng.
“Dao Dao, Dao Dao đâu…” Cậu phát ra tiếng kinh hô.
“Anh, anh cả, Dao Dao biến mất rồi! Anh cả, dì ta mang Dao Dao…” Tiếng thét của cậu bỗng im bặt khi nhìn thấy Chu Việt Đông dắt em gái đi vào.
Mấy chữ dì ta bán em gái đi rồi kẹt cứng trong cuống họng.
Chu Việt Đông quét mắt nhìn em trai.
Tư Niệm nhíu mày nhìn Chu Việt Hàn: “Mẹ mang em gái đi đâu?”
Chu Việt Hàn run lên, vội vàng cúi đầu, lắp bắp nói: “Không, không có gì.”
“Con tới đây.” Tư Niệm chậm rãi lên tiếng.
Chu Việt Hàn đỏ mắt, chân nhỏ run cầm cập, chân trước đá loạn chân sau, loạng choạng đứng không vững, không dám tới.
Cậu không đi, cậu đi nhất định sẽ bị người phụ nữ xấu xa đó đánh, hu hu, cậu sắp ăn đòn rồi.
Chu Việt Hàn đưa ánh mắt cầu cứu lên người anh cả của mình.
Anh cả không nói câu nào.
Hu hu, ngay cả anh cả cũng mặc kệ cậu rồi sao? Em gái tạo phản, anh cả cũng tạo phản rồi sao?
Nhìn dáng vẻ bài xích này của cậu, Tư Niệm thở dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-ga-cho-xuong-truong-nuoi-con/3941905/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.