Nghe vậy, cô ta lập tức bất mãn: “Chú Tư, chú đừng coi thường cháu, Tư Niệm có thể làm, cháu đương nhiên có thể làm, có gì ấm ức hay không chứ.”
Cha Tư bị chặn họng không nói được gì.
Cha Tư đã một đống tuổi bị một tiểu bối giáo huấn, còn chỉ dám cười trừ, vội vàng nói: “Ha ha ha, nói đúng, nói đúng.”
“Vậy chú Tư có thể mau lên chút không, cháu xin nghỉ ra ngoài, còn phải đi làm nữa.” Phó Thiên Thiên thúc giục nói.
Cha Tư hết cách, không dám đắc tội, chỉ đành cắn răng, gật đầu nói: “Được, chú đi lấy cho cháu ngay.”
Sau khi lấy được sổ hộ khẩu, Tư Niệm và Phó Thiên Thiên vội vã rời đi.
Người nhà họ Tư mang sắc mặt rất khó coi, nhưng lại không thể ngăn cản được.
Lâm Tư Tư giận tới xanh mặt.
Phó Thiên Thiên về nhà lấy sổ hộ khẩu, lại gõ cửa phòng sách của anh trai mình mượn tiền.
“Anh, cho em mượn một nghìn tệ, phát lương em trả cho anh.” Cô ta hưng phấn nói.
Phó Dạng nghe vậy, nhíu mày: “Em lấy nhiều tiền như vậy làm gì?”
“Mua công việc, anh không biết đâu, Tư Niệm không làm việc nữa, bán cho em rồi, cô ấy đang ở dưới lầu đợi, mau đưa tiền cho em trước.”
Phó Thiên Thiên vội vã nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-ga-cho-xuong-truong-nuoi-con/3941900/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.