Tư Niệm vươn tay nhận lấy, đổ bột vào, cùng nhào lên.
Chu Việt Đông chưa từng thấy cách làm như vậy, rất tò mò nhìn.
Sau đó nhìn thấy cục bột màu trắng dần biến thành màu vàng, cục bột bóng loáng, một mùi thơm của bột và mùi thơm ngọt của khoai lang tràn vào khoang mũi.
Tư Niệm chỉ quét một lớp dầu lên bề mặt chảo, nặn cục bột thành hình bánh rán, dán lên chảo lớn chiên.
Một cục bột, chiên ra năm cái bánh to.
Cô đứng bên chảo liên tục trở bánh màu vàng, đợi lớp vỏ đã trở nên giòn thơm, mới ghép ra.
Cô đổ chút nước vào trong chảo, ném mấy cái trứng gà vào trong nấu.
Chỉ một lúc, khoai lang trong lò cũng chín.
Tư Niệm lấy khoai lang ra, lại chia hai cái bánh to cho hai đứa nói: “Buổi sáng ăn khoai lang, bánh để giành trưa ăn, nếu không khoai lang nguội sẽ dễ nghẹn.’
Nói xong, cô cũng không nhìn sắc mặt phức tạp của chu Việt Đông, bản thân bưng bánh còn lại đi r a.
Cắn một miếng bánh to, Tư Niệm híp mắt, vị thơm ngọt tràn vào khoang miệng, dùgn để làm bữa sáng là thích hợp nhất.
Nhìn thấy bánh rán thơm phức, Chu Việt Hàn ngây dại.
Tư Niệm ăn một lúc mới nói: “Lát nữa mẹ phải dẫn Dao Dao vào thành phố một chuyến, buổi chiều không biết khi nào mới về được, nếu các con về, tự nấu cơm ăn.”
Chu Việt Hàn lập tức căng thẳng, cậu không có tâm tư kín đáo như Chu Việt Đông, nghe thấy đối phương muốn đưa em gái đi, rất căng thẳng.
Dù sao thì thời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-ga-cho-xuong-truong-nuoi-con/3941893/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.