Khóe miệng nhếch lên cả buổi sáng của Vệ Thành từ từ hạ xuống, đường cũng hơi nhỏ cuối cùng biến thành đường thẳng.
Ánh mắt anh sâu lắng hướng về phía người thanh niên báo cảnh sát, đối với ánh mắt trút giận lại đắc ý kia của đối phương, nhận ra người này là một trong số người của gia đình hôm qua gây rối với nhà bọn họ kia.
“Nếu đã như vậy…”Vệ Thành khàn giọng mở miệng: “Nếu đã nói như vậy, vậy tôi cũng muốn báo cảnh sát.
”Đám người bùng nổ ồn ào, bàn luận xì xầm.
Anh cũng muốn báo cảnh sát?!Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy, có phải bên trong có sự hiểu lầm gì không?Người thanh niên báo cảnh sát kia phản ứng lớn nhất, giống như con mèo bị dẫm phải đuôi, suýt nữa nhảy lên cao ba thước, lầm ầm ĩ lên: “Mẹ nó mày lấy dao đâm nhiều người nhà tao bị thương như vậy, mày vẫn còn mặt mũi báo cảnh sát sao, mày chỉ có cách mau chóng nhận tội đền tội thôi, nếu không tao sẽ làm mày mất mặt đó!”Anh ta nhảy lên mắng, từng giọt nước bọt phun khắp nơi, đều làm lãnh đạo ‘nguy cơ sinh học’ trước mặt này buồn nôn không thôi, trong mắt lóe qua chút phiền chán.
May mà có cảnh sát Nhân dân ở một bên kịp thời giữ người thanh niên lại, không để cho anh ta thật sự tiến lên la lối om sòm thể hiện uy phong.
Như vậy, cũng làm lãnh đọa vô cùng phiền muộn, vung tay lớn lên nói: “Được rồi! Im lặng đi! Đừng ồn ào!”Giọng nói của lãnh đạo vẫn rất có lực uy hiếp, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-ga-cho-nam-chinh/4410681/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.