Nhạc Hỷ bước nhanh chạy vào trường học, đi vào phòng học của lớp 12/2 trước khi tiếng chuông vào lớp vang lên. 
Trong phòng học vẫn chưa có cô giáo, trên bảng đen viết mấy chữ lớn bảo tự học, phía dưới có mấy học sinh lác đác ngồi sau bàn, đếm từng người ngay cả hai bàn tay cũng không đủ. 
Nhạc Hỷ vừa đi vào, mọi người ngẩng đầu nhìn cô, sau đó lại phải làm cái gì thì làm cái đó, chỉ có hai bạn học trong đó khá vui vẻ, liều mạng vẫy tay chào cô. 
Đó là bàn sau của cô, là bạn học đã học chung ba năm, và có quan hệ không tệ với nguyên thân. 
Nhạc Hỷ biết được điều này từ trong ký ức, thuận theo đi qua ngồi xuống. 
Bạn nữ bàn sau lập tức đẩy bạn nam đằng sau ra, không chờ đợi được giữ chặt cánh tay cô hỏi: “Nhạc Hỷ, không phải cậu nói về nhà không đến sao, tại sao hôm nay lại đến đây?” Nói xong khóe mắt lại nhìn về phía trúc mã thấy được Nhạc Hỷ đến đã đột nhiên thận trọng. 
Nhạc Hỷ cảm nhận được sự thù địch nhỏ bé của cô ta, theo bản năng rút cánh tay ra, ứng phó nói: “Tôi qua đây nhìn xem, cô giáo đâu?”“Đều không lên lớp, có thể cô giáo ở phòng làm việc, cũng có thể ra ngoài rồi. 
”Lời này là bạn nam bàn sau trả lời lại, ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Nhạc Hỷ, trên gương mặt nho nhã yếu đuối nổi lên vết ửng đỏ. 
Bạn nữ bàn sau ai oán trừng mắt nhìn cậu ấy một cái, tay lại bắt lấy Nhạc Hỷ, ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-ga-cho-nam-chinh/4410644/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.