Mới mười tám mà, còn chưa tốt nghiệp Trung học phổ thông, đã tìm nhà chồng cho cô?Vẻ mặt Nhạc Hỷ kinh ngạc nhìn Uông Hồng Anh, thật muốn duỗi tay ra bắt lấy vai bà ấy lắc lắc, hỏi một câu. 
Vãi chưởng, mẹ kế mẹ nghiêm túc sao?Kiếp trước cô độc thân ba mươi năm đó!Chủ yếu Uông Hồng Anh nói xong lời này nhìn về phía Nhạc Thuận, vẻ mặt của người sau cũng đồng ý với điều này: “Ngày trôi qua thật nhanh, chớp mắt con đã lớn như vậy rồi, nếu như bà không nhắc, tôi cũng quên mất chuyện lớn như thế rồi. 
”Mẹ kế quan tâm nói: “Con cũng coi như tôi nuôi lớn, tôi có thể không đau sao? Ông quên rồi, nhưng tôi vẫn luôn để ý đó. 
”Nhạc Thuận hài lòng gật đầu: “Vậy được, bà lại phí chút lòng dạ, lại tìm cho con bé, xem có thích hợp không. 
”Mẹ kế cực kỳ vừa ý, suýt chút nữa vỗ ngực đảm bảo: “Tôi làm việc, ông yên tâm đi!”Hai vợ chồng vài ba câu đã quyết định xong, lập tức vui vẻ hòa thuận. 
Nhạc Hỷ nhăn mặt khi nghe xong. 
Tuy rằng biết bây giờ vẫn là ý cha mẹ lời mối mai chiếm chủ đạo, nhưng hai vị phụ huynh cũng không hỏi ý kiến của người liên quan là mình sao?Nhạc Thuận quay đầu, bỗng nhiên hỏi: “Con có ý kiến gì?”Lúc này Nhạc Hỷ mới phát hiện có thể vừa nãy oán hận của mình quá sâu, ngoài miệng hỏi một câu trong vô thức. 
“…”“Dạ, hình như hơi sớm chút rồi, thực ra con thấy con vẫn là một đứa trẻ. 
”Mới mười tám đó, còn rất nhỏ tuổi, xin buông tha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-ga-cho-nam-chinh/4410640/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.