“Chuyện này, số tiền này, tiền ở đâu mà ra?” Nhiều tiền như vậy, sắc mặt Trần Tú Phương tái nhợt nhìn con gái: “Cái này không phải con nhặt đấy chứ?”Nghĩ đến số tiền này có thể là do con gái nhặt được, cô lôi kéo cánh tay con gái, cầm số tiền này đi ra ngoài.
Lục Mãn cầm lấy tay Trần Tú Phương, an ủi vỗ nhẹ bả vai mẹ.
“Mẹ theo như mẹ nói, có nhà ai có nhiều tiền như vậy để ném đi sao?”Mắt Lục Mãn trợn trắng, trong thôn làm gì có nhà ai nhiều tiền như vậy để ném.
“Vậy, vậy số tiền này ở đâu ra?” Trần Tú Phương nắm chặt số tiền kia trong tay, trong lòng lo lắng hỏi.
Đây cũng không phải một số lượng nhỏ, trên cơ bản trong thôn không ai có nhiều tiền như vậy.
“Là do con gái mẹ kiếm được.
”Lục Mãn nâng cầm, ưỡn ngực, vỗ vỗ ngực mình kiêu ngạo nói.
Đây chính là dựa vào bản lĩnh của cô mới kiếm được.
“Con kiếm như thế nào?”Không lẽ có người nhìn thấy con gái nhà mình ngốc nghếch, cho nên lấy số tiền này để vu khống cho con gái?Nghĩ đến chuyện này, cô buông tay con gái, tuy rằng Lục Mãn không biết mẹ muốn làm gì, nhưng nhìn thấy mẹ đã buông tay, cô cũng không buông tay mà bắt lấy tay mẹ.
Mẹ cầm lấy số tiền cẩn thận nhìn xem nửa ngày.
“Không phải giả.
”Những lời này làm cho Lục Mãn phì cười một tiếng.
“Mẹ, lúc nào con nói đây là tiền giả?” Lục Mãn nửa khóc nửa mếu nhìn Trần Tú Phương, Lục Mãn cô cần tiền giả làm cái gì? “Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-dai-su-huyen-hoc-co-khong-gian/3900941/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.