“Vòng tay này đã được đại sự trong chùa khai quang, đeo lâu dài rất tốt cho sức khoẻ.
”Lục Mãn nói đến đây tạm dừng một chút, rồi sau đó nhìn về phía Quý Tử Duệ.
“Còn gì nữa?” Vốn dĩ đeo lâu rất tốt cho sức khỏe, nhưng sao bây giờ anh lại xui xẻo như vậy?“Chiếc vòng tay này của anh có khắc phù văn.
” Vật này nếu xử lý không khéo, có thể dễ dàng mất mạng.
Người đàn ông này thực sự xui xẻo.
Quý Tử Duệ nhìn thấy ánh mắt đáng thương của Lục Mãn, khóe miệng giật giật một chút.
“Làm thế nào để phá giải nó?”Quý Tử Duệ nhìn chiếc vòng với cảm xúc phức tạp, đó là thứ duy nhất mẹ anh để lại cho anh, của hồi môn của mẹ anh và những đồ dùng trước đây của bà đều không còn nữa, khi mẹ anh qua đời thì anh vẫn còn nhỏ.
Cũng không biết của hồi môn cùng vật dụng đã bị tiêu hủy hay là bị ba mình cất đi, mọi thứ đều không còn.
“Muốn phá giải rất đơn giản.
” Lục Mãn hếch cằm ngạo nghễ nhìn Quý Tử Duệ, Quý Tử Duệ nghi hoặc nhìn sang Lục Mãn, Lục Mãn trợn mắt nhìn Mục Vệ Đông, Mục Vệ Đông vội vàng lấy từ trong túi ra một xấp tiền còn có mấy tấm phiếu, anh ta cũng chưa thấy đó là phiếu gì mà đều đưa cho Lục Mãn.
Lục Mãn nhìn thấy số tiền trong tay, cho Mục Vệ Đông một ánh mắt tán thưởng.
Khóe miệng Quý Tử Duệ giật giật, anh không ngờ con gái đội trưởng sau khi khôi phục lại thần trí thì tham tiền đến như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-dai-su-huyen-hoc-co-khong-gian/3900938/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.