Giữa lúc hoạt động có xảy ra một chút chuyện là có người chết, nên một cái tên chính thức bọn họ cũng chưa đặt cho đứa bé, cứ học dân quê kêu Cẩu Đản, ngay cả tên của hai người cũng chưa dạy cho con trai, dù sao những người dân ở quê đều nói ông và Tịch Y là "Người xấu”.
Bọn họ vô cùng vất vả, lúc Cẩu Đản tám tuổi, thời thế chuyển biến tốt hơn, hắn và Tịch Y có thể trở về thành. Nhưng chính sách không được nới lỏng, xung quanh đâu đâu cũng là kẻ thù như hổ rình mồi, trong lúc đấu tranh bà của Cẩu Đản đã chết đi, còn ông Cau Đản thì càng không rõ sống chết.
Ông sợ những người đó giở trò, nên không mang theo Cẩu Đản về thành, ông chỉ có thể đưa đứa nhỏ cho một thanh niên tri thức tên là Nam San cũng là người ở tỉnh thành nuôi dưỡng.
Chỉ là, chờ hai năm sau tình hình đã ổn định lại chút, ông cho người đi đón con trai về thì... Nam San kia đã tái giá, cho nên không biết tung tích.
Khi nó, những người phụ nữ không cần dùng tên của mình, chỉ cần dùng họ của chồng là được.
Lúc bọn họ rời đi, nhà chồng Nam San họ Lâm, có một đứa con trai hai tuổi, nhưng là khẩu âm của người dân ở quê nghe không rõ, nên ông cũng không biết là Lâm nào. Mấy năm trước ông không dám gióng trống khua chiêng tìm người, chỉ có thể âm thầm tìm kiếm hỏi thăm. Mấy năm gần đây ông mới tăng cường lực lượng tìm người hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-co-vo-tre-xinh-dep/3730356/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.