Nghe được tiếng than khẽ đau của cô, Lăng Nghị nới lỏng ngón tay, trên mặt anh không ngăn được ý cười: "Anh tốt như vậy mà, sao em lại dùng từ như vậy miêu tả anh chứ?"
Phó Lê không thể nào nói với anh rằng trước đây quả phụ kia mơ ước anh. Lúc đó cô không có lập trường gì, nên không thể nói gì.
Bây giờ lại nhiều thêm một người là Thúy Bình, há mồm là muốn sinh con cho anh.
Phó Lê tức giận nói: “Anh không có chỗ nào tốt, tránh ra, em phải về nhà."
Lăng Nghị đem cả đôi chân của cô ôm vào trong ngực, cười xấu xa nói: "Được rồi, em đi một bước anh xem xem."
Anh vô lại đến mức khiến Phó Lê tức mình, dùng sức rút chân ra đá anh.
Lăng Nghị không phòng bị, bị cô đá một chân mông ngồi xuống dưới đất, suýt chút nữa té chổng vó.
Phó Lê sửng sốt, thấy anh ngồi dưới đất mặt đầy ngây ngốc, không nhịn được cười rộ lên... đúng là đáng đời.
Lăng Nghị bật cười, đứng lên vỗ vỗ đất dưới mông, sau đó ngồi lại giường đất, bế Phó Lê lên đặt lên trên đùi anh: "Thấy anh quê thì vui vẻ, sao em lại hư như vậy?”
Phó Lê cắn môi, nhịn cười. Nhưng dáng vẻ lúc đấy của Lăng Nghị quả thật rất buồn cười, trước nay cô chưa bao giờ thấy anh như vậy, cô lại tiếp tục bật cười.
Lăng Nghị bất đắc dĩ chờ cơn buồn cười của cô qua đi, cái trán chống lên trán cô: "Cười rồi thì không được tức giận, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-co-vo-tre-xinh-dep/3730345/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.