Anh ôm cô đặt lên giường, mới phát hiện cô gái nhỏ lúc nãy mơ mơ hồ hồ đã nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Tần Chí Quân giúp cô tháo giày, đắp kín chăn, còn mình thì ngồi bên giường nhìn cô nhóc vứt mình bơ vơ trong đêm động phòng đi gặp Chu Công, khóe môi không tự chủ được nhếch lên, trong ánh mắt ngập tràn sự hạnh phúc và thỏa mãn.
Anh cởi bỏ quân phục, trên người chỉ mặc áo lót và quần đùi, vén chăn nằm lên giường, quay người sang bên phải nhìn Cố Uyển đang ngủ say, tay trái sờ lên gương mặt mũm mĩm hồng hào của cô, làn da này của cô nhìn còn đẹp hơn con Chu Dương chưa đầy hai tuổi.
“Cô nhóc, em là vợ anh đó.”
Anh nhỏ giọng thì thầm, không nhịn được mà ghé mặt vào, môi in lên cái trán trơn bóng của Cố Uyển. Lúc đầu chỉ muốn thân mật với cô một chút thôi, sau đó lại không tự chủ hôn lên chóp mũi, cuối cùng hạ cánh lên đôi môi đỏ của cô.
Mùi hương thiếu nữ thơm ngọt pha thêm mùi rượu lại biến thành một mùi hương vô cùng quyến rũ. Dần dần anh không còn thỏa mãn với sự thân mật như chuồn chuồn lướt nước này, không cần ai dạy, anh tự mình tìm tòi với ngọn nguồn của hương thơm. Trong lúc mơ ngủ, môi lưỡi của Cố Uyển vô thức dây dưa với anh, khí tức của người đàn ông ngày một nặng cũng bắt đầu dùng lực hơn. Trong lúc ngủ Cố Uyển chỉ cảm thấy mình không thở nổi, ưm lên một tiếng, đôi tay vô thức đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-co-vo-la-ho-ly-tinh/2696207/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.