Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi đến trước cửa Học viện Mỹ Thuật, cô cũng không vội vàng, chỉ tìm một nơi có nhiều người để đi đến rồi ngồi xuống, sau đó để những đường nét chạm khắc tượng phật lộ ra ngoài, rồi bình tĩnh ngồi một bên để chờ đợi.
Lúc này, cô cảm thấy có hơi đói bụng, cho nên liền mua hai cái bánh bao ở hàng bên cạnh để ăn.
Bởi vì là Học viện Mỹ Thuật, cho nên có rất nhiều người biết xem hàng ở đây, lần lượt từ học sinh cho đến các giáo viên đều đến xem thử, thật sự là những đường nét chạm khắc dưới thời nhà Đường thật sự vô cùng đẹp, cũng có một số người đến hỏi giá, nhưng mà cuối cùng cũng không thể đạt được thỏa thuận mua bán.
Thật ra Sơ Vãn cũng có chút không biết phải làm sao, cô biết rằng ở trong Học viện Mỹ Thuật này có một vị giáo sư rất hiểu biết về những đường nét điêu khắc dưới thời nhà Đường, đáng lẽ ra cô có thể bán nó để lấy tiền, nhưng mà cô phải đợi người đó đến, nhưng mà nếu không đợi được người có duyên phận, thì chắc cô sẽ phải tìm một cái xe đẩy rồi đẩy nó trở về nhà của Hồ Tuệ Vân.
Nói không chừng kết cục cuối cùng của tảng đá này chính là một cái thớt để băm đồ ăn.
Ba nhân dân tệ đó! Cô thở dài, nhanh chóng quấn chặt chiếc áo khoác bông của bản thân, tự nói với chính mình rằng sau này sẽ không bao giờ tham lam những món đồ rẻ nữa, nhất định phải tìm một cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-chon-tieu-thuc-tien-nhiem/4392189/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.