Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Vãn nói: "Giờ này chắc mọi người vẫn đang còn làm việc, cho nên cháu không muốn trực tiếp đi đến đơn vị của bạn cháu lúc này, cháu dự định sẽ đi mua một ít trái cây gần đấy rồi sau mới đi qua đó, vừa hay có thể vừa đi bộ lại vừa đi dạo."
Ánh mắt của Lục Thủ Nghiễm nhìn cô rất sâu rồi liếc mắt một cái, sau đó mới nhẹ giọng nói: "Được."
Vì vậy Sơ Vãn bước xuống xe, nhưng sau khi vừa xuống xe, lại bởi vì áo khoác quân đội quá nặng, cho nên cô chợt nhận ra, rằng bản thân vẫn đang còn mặc cái áo khoác của anh.
Cô vội vàng cởi ra, nói: "Chú bảy, áo này trả lại cho chú."
Tầm mắt của Lục Thủ Nghiễm liền rơi vào trên chiếc áo khoác bông cũ đã được vá của cô, cau mày nói: "Cháu có thể tiếp tục mặc vào, đừng để bị cảm lạnh."
Nhưng mà Sơ Vãn lại rất kiên trì nói: "Không cần đâu! Khi vào đến thành phố sẽ không còn lạnh nữa!"
Trước đây là do ở ngoài thành phố, lại còn ở trên núi, nên khi máy kéo bắt đầu chạy, dĩ nhiên sẽ cảm thấy rất lạnh, nhưng bây giờ đã tốt hơn nhiều.
Nghe thấy như vậy, Lục Thủ Nghiễm cũng liền giơ tay ra nhận lấy áo khoác về.
Nhưng mà, khi Sơ Vãn trả lại chiếc áo khoác quân đội cho Lục Thủ Nghiễm, thì cô lại phát hiện trên cổ áo có dính một vệt nước, cô chợt nhận ra rằng, đó có thể là nước miếng mà lúc cô ngủ đã chảy ra.
Cô ho nhẹ một tiếng, giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-chon-tieu-thuc-tien-nhiem/4392174/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.