Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bọn họ biết ông cố nội từng là đại lý đồ cổ lớn của xưởng Lưu Ly, không thể chỉ có vậy được, bọn họ luôn cảm thấy ông cố nội còn có đồ gì khác, cho nên vẫn chưa từ bỏ ý định.
Bọn họ muốn đi tìm Sơ Vãn, nhưng tiếc là cô đã gả vào nhà họ Lục, bọn họ không dám quấy rầy, đành trở lại nhà cũ, đánh sập mấy gian nhà bằng đá, lại đào gần ba tấc đất, nghĩ rằng có thể tìm được thứ gì đó.
Mà sự thật là, quả thực ông cố nội không để lại cái gì, trước giải phóng ông cụ gần như đã tiêu tan hết gia tài, sau giải phóng lại nhiều lần gặp trắc trở, trộm cướp thường xuyên lui tới, mười năm sau đó, ông cụ không để lại cho mình được cái gì.
Thậm chí Sơ Vãn cũng không nhận được bất cứ thứ gì từ ông cố nội.
Nếu buộc phải nói Sơ Vãn đã kế thừa được cái gì, thì cũng chỉ có toàn bộ kỹ năng gia truyền mà ông cố nội để lại, cái đó mới là bảo vật vô giá.
Lúc này Sơ Vãn đứng trong căn nhà bị người ta đào xuống ba tấc đất, khẽ thở dài một tiếng, cầm lấy một cái xô và một thùng nước, thêm một cái chậu đá và một cái giẻ lau, muốn dọn dẹp sạch sẽ căn nhà.
Ông cố nội của cô chẳng còn sống được bao lâu nữa, cô muốn dốc toàn sức giúp ông cố nội được sống thoải mái hơn.
Đang lúc dọn dẹp, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, cô đứng dậy, thấy chị họ Trần Lôi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-chon-tieu-thuc-tien-nhiem/4392152/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.