Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc đó cô cảm thấy Tô Nham Kinh cười lên trông rất ấm áp, khiến cho cô có cảm giác như tìm thấy nơi nương tựa.
Cô nói với ông cố nội, cô muốn kết hôn, không muốn lưu lạc nữa, ông cố nội đã đồng ý, nên cô liền nói chuyện yêu đương với Tô Nham Kinh.
Bây giờ hồi tượng lại chuyện cũ, cô chỉ cảm thấy bản thân mình thật ngốc, vô cùng ngốc.
Lúc Tô Nham Kinh và cô yêu đương rất thích ăn trứng gà gà nhà cô đẻ ra, còn thích ăn quả hồng đông lạnh của nhà cô, sau này anh ta muốn thi đại học, muốn lên thành phố để tham gia lớp huấn luyện do Liên đoàn Công đoàn Bắc Kinh tổ chức, nhưng không có tiền sinh hoạt, chính Sơ Vãn đã giúp anh ta vay mượn khắp nơi, bán gà trong nhà để gom đủ tiền.
Cứ thế đến khi người ta thi đỗ đại học được một tháng, liền trực tiếp say bye với cô luôn.
Sơ Vãn nhớ lại chuyện này lại có chút buồn cười.
Lần đầu tiên cô yêu một người, rồi gả cho một người, dù người trước hay người sau thì đều là kẻ ăn bám cô, sau lại vắt óc muốn gạt cô sang một bên.
Trông cô giống kẻ coi tiền như rác lắm à? Quả nhiên cô chỉ thích hợp với việc nhặt của hời ở thị trường đồ cổ, không thích hợp việc chọn đàn ông ở thị trường tình yêu hôn nhân sao?
Sơ Vãn hít một hơi thật sâu, bíu chặt lấy chiếc áo bông màu xanh đã được vá lại, cuối cùng nói: “Ông Hồ, vẫn còn sớm để kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-chon-tieu-thuc-tien-nhiem/4392148/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.