"Chị Hứa Mi, chị và em bé thật sự ngồi chung xe lửa với bọn em lâu như vậy sao?" Ngồi trên tàu, Trác Khánh Thành vẫn liên tục hỏi lại để xác nhận. Mấy anh em cậu đều rất quý cô gái xinh đẹp này, sợ cô chỉ đùa.
"Đương nhiên rồi, chị còn xuống xe sau các em cơ." Hứa Mi phì cười vì cái vẻ mặt nghiêm trọng cứ như đang làm chuyện cơ mật của cậu bé.
Trác Thanh Hoài lúc này lại tự tin lên tiếng: "Lần trước tụi em xuống xe trước chị Hứa Mi mà!" Nghe vậy, hai anh em còn lại mới yên tâm hẳn.
Trên đoàn tàu, người lúc nào cũng đông đúc chật chội. Để bảo vệ lũ trẻ, các bà mẹ, người lớn đều chọn ngồi ở phía ngoài, sát lối đi. Mỗi lần cần đi vệ sinh là các cô, các dì lại cuống quýt nhất. Hai toa tàu chung nhau một nhà vệ sinh nên hầu như lúc nào cũng phải xếp hàng.
Đoàn tàu sắp sửa dừng lại ở ga mà bốn mẹ con Mục Hồng phải xuống. Đúng lúc này, Trác Khánh Thành lại đột ngột đòi đi vệ sinh. Mục Hồng không còn cách nào, đành phải vội vàng đưa con đi.
Thế nhưng, họ đi rất lâu vẫn chưa thấy trở lại. Tàu chỉ dừng mười lăm phút. Hứa Mi nhìn những hành khách ra ngoài hóng mát đã lần lượt lên tàu, khẽ nhíu mày lo lắng.
"Mẹ và em trai sao vẫn chưa về ạ?" Trác Vân Khởi lẩm bẩm không kìm được.
Hứa Mi trấn an: "Chắc đông người quá, đợi chút nữa."
Nhưng thêm hai phút nữa trôi qua, họ vẫn bặt vô âm tín. Tất cả hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993661/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.