Nơi này cách âm không tốt. Hứa Giác Bình và Hứa Thanh đã thấy lác đác vài người hàng xóm ló đầu ra hóng chuyện. Họ không muốn mất mặt hơn nữa, đành mặt mày xanh mét mở cổng rời đi.
Hứa Mi điềm tĩnh tiến lên, khép cổng lại.
Đến khi cả hai mẹ con trở vào nhà, tay Quản Tinh Hoa vẫn còn hơi run rẩy, nhưng ngữ khí và ánh mắt bà vô cùng kiên định: “Tiểu Mi, con yên tâm, mẹ sẽ bảo vệ con.”
Hứa Mi nắm c.h.ặ.t t.a.y mẹ, gật đầu, không để vẻ lo lắng trong lòng ảnh hưởng đến mẹ.
Tục ngữ có câu, thà đắc tội với quân tử, chứ đừng đắc tội với tiểu nhân. Hứa Giác Bình và Hứa Thanh đều chẳng phải hạng quân tử gì, họ chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích.
Có lẽ, chỉ có gả cho Tần Đông Lăng mới có thể cắt đứt hoàn toàn những mộng tưởng hão huyền, không thực tế của bọn họ.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền quẩn quanh mãi trong đầu Hứa Mi, đến tận ngày hôm sau vẫn chưa thể xua tan.
“Cô làm sao vậy?”
Đã đến trước cửa nhà cô, mà Hứa Mi vẫn còn chưa hoàn hồn. Tần Đông Lăng lên tiếng hỏi.
Hứa Mi nhìn đôi mắt lo lắng của hắn, cô biết rằng lúc này chưa phải thời cơ thích hợp, nên cô lắc đầu: “Không có gì. Tôi về nhà đây, ngày mai gặp lại anh nhé.”
Nói rồi, cô xoay người, chuẩn bị đẩy cửa bước vào.
“Khoan đã,” Đúng lúc này, Tần Đông Lăng bất ngờ gọi cô lại.
Thanh âm của hắn nghe ra có vẻ hơi lúng túng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993640/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.