Đường về rất xa, nửa tiếng sau, Cao Phi chọn xuống đi cùng anh.
Đến khi về đến nhà trọ, cô gần như lăn ra ngủ ngay, đến lúc tỉnh dậy thì trời đã giữa trưa.
Biết được Sở Văn Túc vẫn cùng các chiến sĩ huấn luyện như thường lệ, trái tim cô dâng lên một cảm giác thán phục, khóe miệng không ngừng nở nụ cười.
Cảm giác đau mỏi ở chân liên tục nhắc nhở cô, mọi chuyện đêm qua đều là thật... Nhìn cuốn vở trong tay, ánh mắt Cao Phi tràn đầy sự kiên định.
Các chiến sĩ trong doanh phát hiện, cô biên kịch kia lại thường xuyên đi theo doanh trưởng của họ. Lần này cô vẫn viết vào vở, nhưng trên mặt cô có thêm rất nhiều nụ cười.
Ngay cả họ còn cảm nhận được sự thay đổi của Cao Phi, huống hồ là chính bản thân Sở Văn Túc?
Lý trí mách bảo hắn phải giữ khoảng cách, dù muốn hay không, tình huống gia đình hắn vẫn ở đó, hắn không thể làm liên lụy đến người khác. Nhưng Cao Phi lại lấy việc tìm cảm hứng để hoàn thành kịch bản làm lý do chính đáng, khiến hắn không tài nào từ chối được.
Mắt thấy nội dung bị xé sắp được viết bù xong, Cao Phi nhìn Sở Văn Túc, bất chợt hỏi: "Văn Túc, anh có từng nghĩ đến chuyện lập gia đình chưa?"
Vẻ mặt vốn đã lạnh lùng của Sở Văn Túc càng trở nên băng giá hơn, "Chưa."
Trong thoáng chốc, hắn như biến thành một người khác.
Cao Phi vốn biết hắn kiêng kỵ việc người khác hỏi thăm chuyện gia đình, nhưng không ngờ hắn lại nhạy cảm cả với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993619/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.