Cao Phi không phải là kẻ ngốc. Cô tuy chưa từng yêu đương, nhưng là người làm công tác văn nghệ, cô vô cùng nhạy cảm với cảm xúc.
Nhận thấy ánh mắt mọi người nhìn cô và Sở Văn Túc không đúng, cô cẩn thận hồi tưởng lại hành động mấy ngày gần đây, cảm thấy vô cùng áy náy.
Cũng may, việc tìm hiểu về vùng biên gần như đã hoàn tất, cô dần bắt đầu kéo giãn khoảng cách với Sở Văn Túc. Đối phương dường như cũng nhận ra điều này, hai người ngầm hiểu, giữ khoảng cách với nhau.
Hôm nay, thời tiết hiếm hoi được mát mẻ. Biết tin đơn vị sắp lái xe vào thị trấn lấy vật tư, Cao Phi muốn đi lấy thư nên đã chủ động xin phép.
Ngày hôm sau lên xe, cô mới phát hiện người lái xe chính là Sở Văn Túc. Trừ hai người họ ra, trên xe không có người thứ ba.
Đây là lần đầu tiên hai người ở gần nhau như vậy kể từ khi bắt đầu tránh mặt, nhưng cả hai đều im lặng không nói gì.
Không biết có phải là ảo giác của Cao Phi hay không, nhưng Sở Văn Túc có liếc nhìn xung quanh chỗ cô ngồi, dường như đang xác nhận xem cô có mang theo hành lý hay không.
Khi còn ở độ tuổi đôi mươi, có không ít người theo đuổi Cao Phi ở thủ đô. Nói cô không hề hay biết gì về tình cảm của người khác thì chắc chắn là giả.
Nhưng điều kỳ lạ là bây giờ cô đã ngoài ba mươi tuổi, vậy mà vẫn cảm thấy không tự nhiên khi Sở Văn Túc nhìn mình.
Rất nhanh, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993617/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.