Mẹ Phó cười: "Vậy thì mẹ sẽ làm thật nhiều món ngon, cả nhà mình ăn một bữa thật thịnh soạn."
"Nếu Hải Đường về được thì tốt quá." Khương Du Mạn thật lòng cảm thán, có cô ấy thì mới là một gia đình trọn vẹn.
Nghĩ đến con gái, mẹ Phó cũng có chút buồn. Tết Trung thu là ngày đoàn viên gia đình, bà cũng rất mong con bé có thể về. Chỉ là đã được Phó Vọng Sơn tiêm phòng trước, bà cũng chuẩn bị tâm lý, không ôm quá nhiều hy vọng.
"Thời gian gấp quá, con bé không chắc về được. Chúng ta cứ ăn mừng xong rồi gọi điện thoại cho nó vậy."
Nói là vậy, nhưng đến đúng ngày Trung thu, mẹ Phó vẫn có vẻ hơi thất thần. Hễ bên ngoài có động tĩnh là bà lại chạy ra mở cửa đầu tiên.
Chờ mãi thì Viện trưởng Cao cùng vợ, Chính ủy Trác, rồi Đoàn trưởng Phàn cũng tới, chỉ duy độc không chờ được người mà bà mong ngóng.
Cuối cùng, bà đành dồn hết tâm trí vào căn bếp, bận rộn lên rồi thì lòng cũng đỡ trống trải hơn.
Đến bữa cơm, món ăn được bày lên đầy ắp cả một bàn lớn.
Ngay cả Tiểu Diệp cũng biết hôm nay là sinh nhật mẹ, buổi sáng vừa tỉnh dậy là đã chúc mẹ sinh nhật vui vẻ.
Mọi người quây quần bên nhau, vừa nói vừa cười, ăn tối xong xuôi, khách mới lục tục ra về.
Khương Du Mạn đích thân tiễn vợ chồng Viện trưởng Cao ra cửa. Cô hỏi mẹ Cao xem Cao Phi có gửi thư về không, trên gương mặt bà không giấu được ý cười.
"Có chứ, con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993600/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.